Chương 423
Nam Khuê không để ý đến tư thế mập mờ giữa hai người, trong lòng vẫn còn một vấn đề khác cần giải đáp.
“Sao anh lại đến đây? Còn nữa… sao anh lại biết tôi ở chỗ này?”
Lục Kiến Thành vừa muốn nói thì Nam Khuê đã lập tức cắt lời: “Anh cũng đừng có nói đúng lúc đi công tác ở đây nên mới gặp tôi, tôi còn lâu mới tin những chuyện trùng hợp như vậy.”
“Đúng là không phải trùng hợp.” Anh nói.
“Vậy thì vì sao?”
Nam Khuê hỏi xong lập tức hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm trạng của mình.
Không biết vì sao sau khi hỏi xong vấn đề này cô lại có một chút chờ mong khó hiểu.
Đúng là điên rồi.
“Nghe nói Lâm Niệm Sơ quay phim ở đây nên Hoắc Ti Yến muốn đến thăm ban, anh ly hôn, tâm trạng không được tốt, cậu ta gọi anh đi giải sầu.”
“Kết quả vừa đến khách sạn đã thấy hai người phụ nữ nào đó vừa ôm nhau vừa khóc lóc, một trong số hai người chính là em.”
Lục Kiến Thành mặt không đỏ tim không loạn trả lời.
Đã có lần thứ nhất chắc chắn sẽ có lần thứ hai, năng lực bịa chuyện của anh lúc này đã ở mức thần thánh.
Chỉ với một chiêu đã ụp xong nồi lên đầu Hoắc Ti Yến.
Hơn nữa không thể không nói lời giải thích này của anh khá logic, Niệm Niệm đúng là đang quay phim ở đây, quan hệ của cô ấy với Hoắc Ti Yến lại là bạn trai bạn gái, Hoắc Ti Yến đến thăm cô ấy cũng là chuyện dễ hiểu.
Nam Khuê tạm thời tin.
“Vậy sao anh lại ở trong phòng tôi?”
“Anh thả tôi ra đã.”
Nam Khuê nói xong giãy dụa muốn thoát ra.
Bọn họ đã ly hôn, đã sớm không phải vợ chồng, sao có thể ngủ chung một chiếc giường được?
“Lúc đầu anh cũng không muốn vào.” Lục Kiến Thành nói: “Nhưng người đó uống say quá nên lôi anh đến phòng mình, còn nhất định phải ngủ chung với anh, nể mặt ai đó uống say nên anh mới miễn cưỡng đồng ý.”
Nam Khuê: “…”
Lừa cô đấy à!
Cô uống say rồi mất giá như vậy sao?
Nam Khuê gãi đầu một cái, đột nhiên cảm thấy bực bội, sau đó đôi mắt đen nhánh nhìn Lục Kiến Thành, nghiêm túc nói: “Anh lừa tôi, sao tôi lại có thể tùy tiện kéo một người đàn ông xa lạ ngủ chung với mình được?”
Lục Kiến Thành ho nhẹ hai tiếng rồi giải thích: “Anh là người đàn ông xa lạ sao?”
Cô không muốn cùng anh nghiên cứu thảo luận về vấn đề này, cô chỉ muốn rời đi.
“Được rồi, coi như tôi chịu thiệt vậy, anh thả tôi ra, tôi muốn đứng lên.”
Nam Khuê nói rồi chuẩn bị đứng dậy.
Khuôn mặt anh tuấn của Lục Kiến Thành đột nhiên tiến lại gần, không ngừng phóng to ra trước mặt cô, khi chỉ còn cách mặt cô khoảng một centimet mới dừng lại.