CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 299

Lục Kiến Thành vừa quay người liền thấy Nam Khuê đang đứng bên cạnh cửa sổ, cô mở tung cửa ra, ngay lúc đó có cơn gió lớn thổi vào trong phòng.

“Lại sao nữa?” Lục Kiến Thành nhíu mày.

Nam Khuê nhìn ra cửa sổ tầng hai cao cao, lại nhìn Lục Kiến Thành một chút, “Lỡ như tôi bất cẩn ngã xuống từ chỗ này thì sao? Anh sẽ đi cứu cô ta, hay là cứu tôi?”

“Đừng đùa cái kiểu này.” Lục Kiến Thành nghiêm nghị nhìn cô.

Nam Khuê cười nói: “Tôi không đùa, tôi đang rất nghiêm túc.”

Lục Kiến Thành nhíu chặt mày, đúng lúc này điện thoại lại reo lên lần nữa, thanh âm vội vàng của Lục Nhu truyền tới: “Anh, em tìm thấy chị ấy rồi, chị ấy đang ngồi trên sân thượng, nguy hiểm lắm anh ơi nhanh tới đi, em sợ quá!”

“Anh, em cầu xin anh, anh nhanh tới cứu chị Thanh Liên đi, hiện tại chỉ có anh mới cứu được chị ấy thôi.”

“Anh đến ngay.”

Lục Kiến Thành lạnh nhạt cúp điện thoại.

Không biết lúc này Nam Khuê lấy dũng khí ở đâu ra, cô đột nhiên lao đến trước mặt Lục Kiến Thành, đưa hai tay ra, như một con mèo nổi giận ngăn cản anh.

“Nam Khuê, em làm cái gì vậy?”

“Không được đi.” Nam Khuê ngẩng đầu, bướng bỉnh nhìn anh.

Sắc mặt Lục Kiến Thành lạnh đi, lời nói ra cũng cứng rắn hơn: “Tránh ra.”

“Tôi nói, không cho phép anh đi.”

“Lục Kiến Thành, anh là chồng của tôi, chúng ta là vợ chồng, tôi không cho phép anh bỏ tôi ở lại để đi tìm tiểu tam phá hoại cuộc hôn nhân này của chúng ta.”

Cuối cùng Nam Khuê cũng đã nói mấy từ “tiểu tam” thành lời.

Lúc trước cho dù cô có tức giận đến mức nào thì cũng chưa từng mắng Phương Thanh Liên trước mặt Lục Kiến Thành.

Nhưng lần này cô không cần.

Cuối cùng cô cũng có thể không kiêng dè gì mà nói ra sự tức giận trong lòng mình.

“Nam Khuê, em nói chuyện sắc bén như thế từ khi nào vậy?”

Nam Khuê cười trả lời anh: “Từ trước đến nay tôi đều rất sắc bén, giống như một con nhím vậy, toàn thân đều là gai, tổng giám đốc Lục không biết sao?”

Cô không phải là người lương thiện, nếu không thì với hoàn cảnh tuổi thơ như vậy, cô căn bản không sống được đến ngày hôm nay.

Cô biến thành dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn như vậy chỉ vì yêu anh mà thôi!

Nhưng anh thì sao?

Hết lần này đến lần khác xem đó là điều đương nhiên.

Vì anh mà cô đã phải nhổ hết gai nhọn toàn thân, chỉ để lại thân thể mềm mại và trái tim mềm yếu, nhưng anh không chỉ không bảo vệ cô, cũng không là lá chắn cho cô mà chỉ mang đến những sóng gió, những sự tổn thương.

Mỗi một lần đều trực tiếp đánh thẳng vào tim cô.

Từ trước đến nay Nam Khuê không phải người cố tình gây sự, nhưng giây phút này cô càng muốn gây sự.

Bình luận

Truyện đang đọc