CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 537

Lục Kiến Thành thở dài một hơi, anh duỗi tay, hất tay Phương Thanh Liên ra: “Thanh Liên, nhiều chuyện xảy ra như vậy rồi, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, em hà tất phải chấp niệm làm gì?”

“Em yêu anh nhiều thế, sao có thể không chấp niệm được? Kiến Thành, em cầu xin anh, đừng bỏ em được không? Cho dù …”

Cô ta khóc đến mức đôi mắt đỏ hoe, thậm chí đến giọng nói cũng run rẩy: “Cho dù em không cần gì cả, em không cần danh vị, cũng chẳng cần thân phận, chỉ cần em được ở bên anh thôi, có được không?”

“Không thể được.”

Lục Kiến Thành chẳng thèm nghĩ thêm, cũng chẳng hề chần chừ mà thẳng thừng từ chối.

“Anh sẽ không làm tổn thương Nam Khuê, cũng đừng khiến anh coi thường em.”

“Anh đã nói rồi, sau này chúng ta không còn liên quan gì nữa, hãy coi nhau như người xa lạ, như vậy sẽ tốt cho cả hai.”

“Em đi đi!”

Lục Kiến Thành nói xong, chuẩn bị đóng cửa lại.

Phương Thanh Liên cắn môi, trái tim như bị dao khứa.

Dù cô ta có nói rất nhiều, thậm chí van xin hết lời mà anh vẫn dửng dưng như không.

Ngay khi cửa định đóng lại, Phương Thanh Liên đột nhiên đưa tay ra chặn lại: “Được rồi, em hứa với anh, từ nay về sau sẽ không quấy rầy anh nữa.”

“Em biết anh sẽ không để em ở cùng khách sạn với anh, nhưng đã muộn như vậy, anh nỡ lòng nào để em về một mình sao? ”

“Anh sẽ tìm người đưa em về.”

Lục Kiến Thành giơ tay ra chuẩn bị gọi điện thoại.

Phương Thanh Liên lập tức từ chối: “Không cần, nếu là do người khác đưa về, thì em thà tự mình đi về.”

“Kiến Thành, lần cuối cùng rồi, chỉ cần qua đêm nay, chúng ta có thể cả đời này sẽ không gặp lại, anh đưa em về lần cuối được không?” Phương Thanh Liên thành khẩn hỏi.

Thấy Lục Kiến Thành không từ chối ngay, dường như do dự, Phương Thanh Liên liền chớp lấy thời cơ nói thêm: “Đây là nguyện vọng cuối cùng của em.”

Cuối cùng, Lục Kiến Thành gật đầu.

Phương Thanh Liên lập tức mỉm cười và vui mừng nói: “Thật ư, Kiến Thành, anh thực sự đồng ý rồi ư?”

“Ừ!”

“Vậy anh đợi em một chút, em muốn vào phòng vệ sinh.”

Vào đến phòng vệ sinh, vẻ mặt đáng thương của Phương Thanh Liên lập tức biến mất.

Thay vào đó là một khuôn mặt nham hiểm.

Cô ta nhìn vào gương, khẽ nhếch môi, vẻ mặt đầy xấu xa.

“Nam Khuê, tất cả đều tại cô.”

“Cô đợi đó, tôi nhất định sẽ quay lại.”

“Kiến Thành là của tôi, ai cũng đừng hòng giành được anh ấy.”

Trước khi ra khỏi phòng vệ sinh, cô ta lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại, giọng điệu đầy xấu xa và thâm độc: “Tiến hành theo kế hoạch 2 đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc