CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 936

Bà ta lớn tiếng gào thét, kêu la, nhưng không có ích, bà ta căn bản không phải đối thủ của đám người kia.

Đến tầng hai, trong một căn phòng.

Nữ trợ lí phân phó vài câu, mọi thứ nhanh chóng được chuẩn bị sẵn sàng, camera cũng đã lắp xong.

Nửa giờ sau, Hạ Nhu nằm trên mặt đất, hơi thở mỏng manh, trên mặt đều là nước mắt.

Vân Thư đứng trước mặt bà ta, từ trên cao nhìn chằm chằm bà ta.

Trên người Hạ Nhu chỉ có một bộ quần áo đơn giản, bà ta ngước mắt nhìn Vân Thư, trong mắt ngoài hận thì cũng là hận.

“Vân Thư, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào ác độc như bà, những năm nay tôi vẫn luôn nghĩ, Minh Bác đã có một người vợ xinh đẹp, muốn gì có nấy như bà rồi mà còn ngoại tình, đến tìm tôi làm gì.”

“Bây giờ cuối cùng tôi cũng hiểu được rồi, vì người như bà thật quá đáng sợ, quá độc ác, để người khác sợ đến mức không rét cũng run, đàn ông muốn một người vợ dịu dàng mềm yếu, hiểu lòng ngươi chứ không muốn một người mạnh mẽ như bà.”

“Những năm này là bà đáng đời, là bà tự làm tự chịu.”

Vân Thư cao ngạo lạnh lùng nhìn bà ta: “Còn có thể nói nhiều như vậy thì có lẽ do tôi trừng phạt quá nhẹ rồi.”

“Hạ Nhu, bà ngàn vạn lần không nên, không nên đụng vào Nam Khuê, khi cha còn sống đã vô cùng sủng ái Nam Khuê, cẩn thận che chở bảo vệ thương yêu con bé, bây giờ bà lại không biết sống chết mà làm ra chuyện này.”

“Nếu như bà ngại mạng của mình dài quá thì tôi cũng không ngại tiễn bà đi đâu.”

Vân Thư nói xong cúi đầu nhìn đoạn phim trong tay.

Chỉ có mấy phút, tuy thời gian không quá dài nhưng nội dung lại khiến bà vô cùng hài lòng.

Đưa máy ảnh cho trợ lí, bà phân phó: “Cất giữ mấy thứ này cho kĩ, nếu có người không biết sống chết, tôi không ngại để người trong thế giới này miễn phí thưởng thức.”

“Ha, Minh Bác sẽ không để bà làm được đâu, tốt xấu gì tôi cũng là người phụ nữ của ông ấy, còn sinh cho ông ấy một đứa con trai, tôi không tin ông ấy sẽ trơ mắt nhìn những video này bị tuồn lên mạng.”

Sau khi Vân Thư nghe xong thì yên lặng nhìn người phụ nữ trên mặt đất.

“Hạ Nhu, bà đúng là cũng có chút đầu óc, hết lần này đến lần khác lại ra tay với Nam Khuê, hơn nữa còn nhận lúc Lục Minh Bác ở nước ngoài mà ra tay, nhưng bà thông minh quá thì sẽ bị trí thông minh đó hại, đừng nói là Lục Minh Bác không ở đây, cho dù ông ta có ở đây thì cũng không thể cứu bà được.”

“Không thể nào, ông ấy sẽ không trơ mắt nhìn tôi bị các người bắt nạt.”

“Hạ Nhu, bà đúng là người ác cáo trạng trước, rõ ràng là bà bắt nạt Nam Khuê trước. Còn nữa, tôi cũng không ngại nói với bà một câu, trước khi cha qua đời đã nói Lục Minh Bác nhất định phải chăm sóc tốt cho Nam Khuê, nếu như ông ta biết Nam Khuê đã mang thai con của Kiến Thành mà còn bị bà đối xử như vậy, bà nghĩ ông ta sẽ đối xử với bà như thế nào đây?”

“Bà sinh cho ông ta một đứa con trai, không sai, nhưng nếu như tôi nhớ không lầm thì ông ta chưa từng thừa nhận thân phận của đứa con hoang kia.”

“Hai mươi năm trước ông ta chọn nhà họ Lục, chọn hai mẹ con tôi, hai mươi năm sau, lựa chọn của ông ta vẫn là tôi và Kiến Thành.”

Hạ Nhu sụp đổ nhìn bà: “Không, sẽ không.”

Bình luận

Truyện đang đọc