Chương 1579
“Xin lỗi em, tất cả mọi thứ đều là lỗi của anh. Chuyện này, anh vẫn luôn không nói cho em biết là bởi vì anh không biết phải mở lời với em như thế nào. Ngày mà chúng ta từ trên núi xuống, Hiểu Tinh đã bị sảy thai, cô ấy đã mất đi đứa con, không những thế, bác sĩ còn nói rằng cô ấy có thể sẽ không còn sinh con được nữa, không còn có thể làm mẹ được nữa.”
“Đều là anh, anh đã bóp chết tất cả hy vọng trong cuộc đời của cô ấy, anh đã cướp đi khao khát làm mẹ của cô ấy, anh đã nợ cô ấy quá nhiều rồi. Nhìn thấy cô ấy rõ ràng đang khóc đau lòng như thế, rõ ràng đang sắp không còn gì nữa nhưng vẫn mỉm cười tác thành cho chúng ta, anh thật sự không thể nào yên tâm thoải mái được.”
“Anh sai rồi, sai vì đã làm tổn thương cô ấy, sai vì đã đem cho em hi vọng rồi lại khiến em thất vọng, sai vì anh đã gặp em quá muộn.”
“Khuê Khuê, đừng khóc, cũng đừng rơi nước mắt vì anh, người như anh không xứng đáng với em.”
“Anh yêu em rất rất nhiều, thế nên anh lại càng hi vọng sau khi rời xa anh, em phải sống thật hạnh phúc, vui vẻ, biết chưa? Hạnh phúc của em chính là hạnh phúc của anh.”
Ôm lấy bức thư này, Nam Khuê không kìm chế nổi nữa.
Cô gần như gào khóc điên cuồng.
“Cố Mạc Hàn, đồ ngốc, đại ngốc, đồ đần độn nhà anh.”
“Anh chính là hạnh phúc của em đó, không có anh, anh bảo em phải hạnh phúc thế nào đây?”
Nhưng, cô thật sự quá mệt rồi, cô kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần.
Vì anh, cô đã bỏ ra hết tất cả sự nhiệt tình và nhẫn nại mà cô có.
Lần này, cô đã cạn kiệt sức lực rồi, thật sự không thể kiên trì nữa rồi.
“Nếu như đây thật sự là lựa chọn của anh, vậy được rồi, em tác thành cho anh. Chỉ hi vọng một ngày nào đó anh sẽ không hối hận.”
Sau khi soạn xong, Nam Khuê gửi tin nhắn này cho Cố Mạc Hàn.
Sau đó, cô gọi điện cho Chu Tiễn Nam.
“Tiễn Nam, anh có rảnh không? Ba ngày nữa có thể đến đón tôi không.”
“Được.”
Chu Tiễn Nam đồng ý rất nhanh.
Chỉ là lúc đó, anh ấy tưởng rằng Khuê Khuê và Lục Kiến Thành đã làm hòa rồi, hai người quyết định sẽ cùng nhau trở về.
Nhưng, sau khi đi mới biết là tất cả mọi việc đều không giống với những gì anh ấy nghĩ.
“Nếu như đây thật sự là lựa chọn của anh, vậy được rồi, em tác thành cho anh. Chỉ hi vọng một ngày nào đó anh sẽ không hối hận.”
Lúc Cố Mạc Hàn nhìn thấy tin nhắn này, cả người anh liền đơ ra.
Anh đứng ngẩn ngơ một hồi lâu, hai mắt gần như đã xem đi xem lại tin nhắn này vô số lần.
Trái tim anh, đau như bị xé nát.
Giống như bị người khác dùng dao cứa một đường vậy, khó chịu vô cùng.
Nhưng anh biết rõ, bản thân đã không còn tư cách bảo vệ cô, cho cô hạnh phúc nữa rồi.
Lúc đến thăm Chu Hiểu Tinh, Cố Mạc Hàn đem theo một giỏ hoa quả mà cô ta thích ăn.
Không những thế, anh còn mặc lên mình một bộ vest đã lâu không mặc, áo sơ mi trắng cộng với áo khoác đen, đeo thêm cà vạt sọc, tất cả đều vô cùng vừa vặn.