Chương 1635
Lượng tin tức lớn này khiến Nam Khuê phải tốn một lúc mới có thể tiêu hóa được.
Trong lòng cô vẫn không ngừng cảm thán, cũng không thể quên được.
Sao trên thế giới này lại có một người phụ nữ độc ác với chính bản thân và con mình như vậy được chứ?
“Vậy bây giờ cô ta thế nào?” Nam Khuê hỏi.
“Vào tù, chắc sẽ bị phán mấy năm.”
“Vì sao?”
Nói đến đây, Lục Kiến Thành đột nhiên phát hiện mình đã lỡ lời.
“Khuê Khuê…”
Anh gọi tên cô, sau đó anh đột nhiên nắm lấy tay Nam Khuê, giọng trầm xuống.
“Có chuyện anh phải nói cho em, nhưng em không được tức giận, cũng không được khóc, có được không?”
“Chuyện gì?”
Nghe vậy, trái tim Nam Khuê như có hàng trăm con kiến bò, vô cùng thấp thỏm.
Lục Kiến Thành xoay lưng về phía Nam Khuê.
Nam Khuê vừa nhìn đã phát hiện vết máu đỏ tươi trên lưng anh.
“Lục Kiến Thành…” Nam Khuê lập tức luống cuống, cô sao có thể bình tĩnh được chứ: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải anh giấu em cái gì không?”
Thấy cô khóc, trong lòng anh trở nên vô cùng hoảng hốt.
Anh lập tức xoay người lại, dịu dàng lau nước mắt trên mặt cô.
“Sớm biết như vậy đã không nói cho em để em không khóc đau lòng thế này.”
“Anh dám sao?” Nam Khuê đỏ mắt nhìn anh.
Sau đó kéo anh ngồi xuống sopha.
“Anh cởi áo ra, em nhìn lưng anh một chút. Có chuyện gì vậy? Sao lại bị thương thế này?”
Lục Kiến Thành cười một tiếng, trêu chọc nói: “Khuê Khuê không chờ kịp mà muốn cởi quần áo của anh rồi sao?”
Nam Khuê lườm anh: “Đến lúc nào rồi mà anh còn đùa nữa?”
Cô lập tức hạ lệnh: “Mau cởi áo ra.” Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Lúc áo sơ mi được cởi ra, khi thấy vết thương sau lưng anh, Nam Khuê lập tức hít một hơi lạnh.
“Bị thương lúc nào? Lâu chưa?”
“Lục Kiến Thành, vì sao anh không nói cho em biết?”
“Trước khi quay về, mẹ Chu Hiểu Tinh cầm dao đâm anh, Chu Hiểu Tinh vào tù cũng là vì muốn chịu tội thay cho mẹ mình.” Lục Kiến Thành giải thích.
Nam Khuê nghe xong thì vừa tức giận vừa lo lắng.
“Đã lâu như vậy rồi, Lục Kiến Thành, rốt cuộc anh có chăm sóc tốt cho bản thân không vậy?”
“Còn nói muốn chăm sóc cho em và con, anh đã bị thương thành dạng này rồi, máu cũng chảy được thành sông rồi đấy, như vậy còn có thể chăm sóc cho mẹ con em được sao?”
Mặc dù ngoài miệng chỉ trích nhưng trong lòng Nam Khuê lại vô cùng lo lắng.