CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 240

“Biết nha.”

“Vậy cô có biết bữa tiệc sinh nhật long trọng, xa hoa như vậy là ai tổ chức cho tôi không?”

“Chồng tôi.”

Nam Khuê cố ý nói khiến Phương Thanh Liên lập tức tức giận đến mức muốn thổ huyết.

“Đúng, đây đều là do Kiến Thành bỏ rất nhiều thời gian, công sức đặc biệt tổ chức cho tôi, anh ấy còn vì tôi mà mời rất nhiều người trong giới thượng lưu đến.”

Nam Khuê cười: “Vậy sao?”

Thấy cô cười lạnh, trong nụ cười đều là sự trào phúng, Phương Thanh Liên tức giận nói: “Cô cười cái gì? Cô có ý gì?”

“Phương Thanh Liên, uổng công cô tự xem mình là thông minh, cô thử nhìn xem, bạn của anh ấy có đến sao? Cha và mẹ có đến sao? Không phải cô cho rằng Lục Kiến Thành tổ chức cho cô một bữa tiệc sinh nhật là sẽ công nhận cô, sau đó ly hôn với tôi rồi cưới cô làm vợ đấy chứ?”

“Hơn nữa tôi đã nói rồi, không có sự đồng ý của tôi, cái tiệc đó có muốn cũng không làm được.”

“Cho nên cô đừng có đắc ý trước mặt tôi, chọc giận tôi cô không được ích lợi gì đâu.”

Nói xong Nam Khuê cũng lười nghe Phương Thanh Liên đứng nói nhảm.

Có thể do sáng ăn quẩy hơi nhiều dầu mỡ nên trong bụng cô cồn cào hơi khó chịu.

Nam Khuê ấn bụng, cố gắng hết sức đi về phía trước.

Đúng lúc này một đôi tay xinh đẹp vươn ra dễ dàng đỡ được cô.

Do quá khó chịu nên Nam Khuê không từ chối, vì cô rất cần tìm một chỗ để nghỉ ngơi.

“Cảm ơn!”

Lúc ngẩng đầu, Nam Khuê ngẩn người.

“Là anh?”

Thấy Chu Tiễn Nam, cô cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

“Sao anh lại ở chỗ này.” Nam Khuê không nhịn được mà tò mò.

Chu Tiễn Nam đưa cho cô một cốc nước ấm, mãi cho đến khi Nam Khuê uống nước ấm, cơ thể thoải mái hơn một chút, chân mày đang nhíu chặt cũng hơi giãn ra thì anh ấy mới nói: “Đi đến cùng với chị tôi.”

“Mấy hôm nay tôi nghỉ ngơi ở nhà, không có việc gì làm, chị tôi đến nên tôi đến cùng với chị ấy.”

“Ồ.” Nam Khuê gật đầu.

Phương Thanh Liên ở bên kia vội vàng đi tìm Lục Kiến Thành.

“Em thấy Nam Khuê.” Cô ta nói.

“Cái gì?” Lục Kiến Thành kích động nắm lấy tay cô ta: “Cô ấy đến? Em thật sự thấy cô ấy sao?”

Phương Thanh Liên nhíu mày, hơi giãy dụa: “Kiến Thành, anh bỏ em ra trước đi, anh làm đau em.”

Anh vừa nghe đến tên Nam Khuê thì hồn cũng như bay đi luôn vậy.

Rõ ràng anh không yêu Nam Khuê, thậm chí còn chán ghét cô.

Nhưng từ lúc nào cô ta phát hiện tình cảm của Lục Kiến Thành đối với Nam Khuê đã hoàn toàn không giống như trước.

“Cô ấy ở đâu, mang anh đi tìm cô ấy.” Lục Kiến Thành nói thẳng.

“Kiến Thành, anh nói sẽ tổ chức bữa tiệc sinh nhật này thật tốt, hôm nay là sinh nhật của em, anh nhất định phải đi tìm cô ta sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc