Chương 721
“Mẹ tôi vẫn luôn có một nỗi bận tâm, cũng giống bao bà mẹ khác, bà ấy muốn thấy tôi sớm ngày kết hôn sinh con, lần trước lúc em đến nhà tôi, mẹ tôi vẫn luôn nghĩ em là bạn gái của tôi, rất muốn gặp lại em. Cho nên, em có thể làm bạn gái tôi một lần, cùng tôi đến gặp bà ấy được không?”
Nam Khuê sửng sốt: “Tiễn Nam, chuyện này quá bất ngờ rồi, để tôi nghĩ kĩ lại đã được không?”
“Được.” Chu Tiễn Nam gật đầu.
Suy nghĩ một lát, Nam Khuê lên tiếng: “Tiễn Nam, tôi có thể cùng anh đi thăm dì, nhưng anh phải đồng ý với tôi, đợi dì khỏi bệnh rồi thì vẫn nên giải thích rõ ràng với bà ấy.”
“Ừm, cái này em yên tâm, em chỉ cần đến thăm bà một lần là được rồi, còn chuyện về sau thì giao cho tôi xử lý.” Chu Tiễn Nam nói.
“Được.”
“Vậy đợi em tan làm tôi sẽ tới đón em.”
Sau khi hai người thoả thuận xong, Chu Tiễn Nam rời đi trước. Nam Khuê cũng đi vào văn phòng làm việc, nhưng vừa đi được mấy bước, cổ tay đã bị xiết chặt lấy, truyền tới một lực khiến cô hơi đau.
“Tiễn Nam, có phải còn chuyện gì…” Nam Khuê không nghĩ nhiều, vô thức nói.
Kết quả, khi ánh mắt dừng trên mặt Lục Kiến Thành thì lập tức ngưng đọng lại.
“Sao anh lại ở đây?” Nam Khuê có chút khó tin nhìn anh.
Vừa rồi không phải hai người vừa chia tay không mấy vui vẻ sao, anh còn đang tức giận, hơn nữa vết thương trên người còn chưa khép miệng, lại không được chăm sóc tốt.
Bây giờ nói đi là đi, thế này đến bao giờ vết thương mới lành lại được?
“Không muốn nhìn thấy anh như vậy sao?” Lục Kiến Thành hiểu nhầm ý của cô, trong lòng bỗng nhiên trầm xuống, cả người cũng bao trùm bởi một tầng khí lạnh.
“Tôi không có ý đó.” Nam Khuê giải thích.
“Vậy thì là ý gì? Không chút quan tâm anh với người khác như thế nào rồi? Nóng vội không chờ được mà xuống đây chỉ vì muốn gặp Chu Tiễn Nam?”
Nam Khuê nhìn anh mà nghẹn lại không còn gì để nói. Vốn dĩ là muốn giải thích, nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lùng này của anh, đột nhiên cô cũng không biết nên nói như thế nào.
Cũng được, dù cho cô có nói thì với cái dáng vẻ này của anh, anh cũng không tin.
“Lục Kiến Thành, tôi không có, tôi và Tiễn Nam chỉ là ngẫu nhiên gặp được ở bệnh viện thôi.”
“Ngẫu nhiên gặp mà hai người có thể nói chuyện được lâu tới như vậy, còn cùng nhau đi uống cafe?”
“Đó là vì anh ấy giúp tôi quá nhiều lần rồi, ly cafe này chúng tôi đã hẹn sẵn rồi, đợi anh ấy bình an quay về, tôi mời anh ấy uống cafe, thời gian này chúng tôi đều rất bận, tôi không có cách nào thực hiện lời hứa, hôm nay đúng lúc gặp được nhau, tôi nghĩ chọn ngày không bằng gặp ngày, thế nên mới mời anh ấy đi uống cafe.”
Nghe cô nói như vậy, Lục Kiến Thành cảm thấy trong lòng tốt hơn một chút rồi. Nhưng anh vẫn cảm thấy có chút khó chịu.
Bởi vì những lời hai người họ vừa nói, anh đều nghe thấy hết.
“Khuê Khuê…” Lục Kiến Thành gọi tên cô, giọng nói đột nhiên trở nên trầm thấp: “Có phải em đã quyết định sẽ ở bên anh ta rồi?”