CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1141

Tuy mẹ không cho chú Chu đưa cậu về nước, nhưng cậu tuy còn nhỏ nhưng đã rất thông minh, trong đầu có rất nhiều cách.

Đến sân bay, bạn nhỏ Lục Tư Mặc mới phát hiện bản thân đã quá coi thường sự rộng lớn của sân bay.

Sân bay này quả thật quá lớn rồi, cậu bé đã đi tìm mấy vòng nhưng vẫn không tìm thấy chú Chu.

Phải nhanh lên, nếu không cậu sẽ bỏ lỡ cơ hội quay về nước mất.

Hôm nay bất luận thế nào cậu cũng phải bảo chú Chu dẫn theo cậu về nước, chỉ có như thế, cậu mới có thể thực hiện được lời hứa đi tìm ba với em trai.

Đột nhiên, trong đầu của cậu bé lóe lên một cách hay.

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc đi tới quầy phục vụ ở sân bay, sau đó dùng ngữ khí mềm mại, dễ thương nói: “Hi, các chị gái xinh đẹp ơi, em và người nhà bị lạc nhau rồi, các chị có thể giúp em tìm người nhà không ạ?”

Các chị gái ở quầy lễ tân nhìn thấy khuôn mặt bánh bao tròn ú nu với làn da mềm mại non nớt của bạn nhỏ Lục Tư Mặc thì lập tức vô cùng yêu mến.

“Đương nhiên có thể rồi, bạn nhỏ à, em tên là gì, ba mẹ của em tên là gì vậy?”

Lục Tư Mặc lập tức trả lời bằng giọng nói non nớt: “Em tên là Lục Tư Mặc, em đến sân bay cùng với cậu của em, cậu ấy tên là Chu Tiễn Nam ạ.”

“Được rồi bạn nhỏ, em đừng sợ, các chị sẽ lập tức tìm người nhà của em nhé.”

“Dạ.” Lục Tư Mặc đáng yêu gật đầu, lời nói ngọt như mật: “Cảm ơn chị gái xinh đẹp, các chị đúng là vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng nữa.”

Những người trong quầy đều là những cô gái trẻ trung.

Vốn dĩ rất yêu cái đẹp.

Nhìn thấy bạn nhỏ Lục Tư Mặc dễ thương đáng yêu như thế, bọn họ vốn dĩ đã thích không chịu nổi rồi.

Bây giờ còn được bạn nhỏ đáng yêu này một tiếng gọi chị gái xinh đẹp, hai tiếng gọi chị gái xinh đẹp nữa, khiến cho trái tim của bọn họ như muốn tan chảy.

Bọn họ đã thích cậu bé rồi nay lại càng thích hơn.

Rất nhanh, loa thông báo ở sân bay đã vang lên: “Anh Chu Tiễn Nam, cháu trai của anh, Lục Tư Mặc đã đi lạc rồi, bây giờ cậu bé đang ở quầy phục vụ, mời anh đến trước quầy phục vụ để đón cậu bé.”

Nghe thấy tên của mình được nhắc đến trong loa thông báo, Chu Tiễn Nam liền lập tức sững sờ.

Cậu?

Mình trở thành cậu của Lục Tư Mặc từ bao giờ vậy?

Nếu như phía sau thông báo không nhắc đến cái tên “Lục Tư Mặc”, thì anh ấy thậm chí chỉ cho rằng người được nhắc đến trong thông báo kia là người có tên trùng với tên anh ấy mà thôi.

Trong lúc anh ấy còn đang ngơ ngác, loa thông báo lại lặp lại một lần nữa.

Lúc này, Chu Tiễn Nam không thể bình tĩnh được nữa rồi.

Anh ấy đứng dậy, đẩy theo vali vội vã đi đến quầy phục vụ.

“Xin chào, tôi là Chu Tiễn Nam, xin hỏi cậu bé Lục Tư Mặc đang ở đây đúng không? Tôi đến đón cậu bé.”

Nhìn thấy anh ấy có ngoại hình vô cùng cao ráo đẹp trai, các chị gái trong quầy lễ tân liền lập tức mỉm cười ngọt ngào nói: “Cậu bé Lục Tư Mặc đang ở phòng nghỉ, tôi sẽ dẫn anh đến đó.”

“Vâng, cảm ơn cô!”

Bình luận

Truyện đang đọc