Chương 1120
Nghĩ đến đứa bé đã đói nhiều giờ mà không được bú sữa, cô liền cho con bú ngay.
Cô vừa cho con ăn, vừa cực kỳ đau lòng.
“Mẹ xin lỗi con, là mẹ suy nghĩ không chu đáo, mẹ đã để các con đói rồi.”
Nghe được giọng nói và ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên cơ thể của mẹ, đứa bé chợt nở nụ cười, biểu thị tâm trạng đang rất tốt.
Lúc này, một đứa bé khác đang ngủ bên cạnh cũng bất ngờ thức giấc.
Có thể là song sinh nên tâm linh tương thông.
Biểu hiện thức dậy của hai đứa bé quả thực giống nhau như đúc, đều đá vào bắp chân và phát ra âm thanh.
“Anh trai đừng khóc, anh trai ngoan, mẹ cho em trai ăn xong rồi cho con ăn nhé?” Nam Khuê vội vàng an ủi.
Cục cưng nhỏ như hiểu được lời của Nam Khuê, lập tức ngừng khóc, hai mắt mở to, ngoan ngoãn nằm trên giường, không khóc lóc cũng không làm ồn nữa.
Nam Khuê nhìn em bé đang bế trên tay, rồi lại nhìn em bé đang nằm trên giường, trái tim cô như tan chảy.
Thực lòng mà nói, khi bác sĩ nói đó là hai bé trai, cô vô cùng bất ngờ.
Vì trong lòng cô luôn nghĩ rằng sẽ là một cặp long phụng, một trai, một gái.
Như thế thì có thể trai gái song toàn rồi.
Tuy nhiên, lúc biết là hai bé trai, trong lòng cô vẫn nhanh chóng đón nhận.
Chúng đều là con của cô, cũng đều là phúc mà ông trời ban tặng, cô đương nhiên đều thích.
Về việc đặt tên cho hai bé, vì nhà họ Lục khá chú trọng việc đặt tên, sẽ đặt tên theo giờ sinh của hai bé, vì thế cô không tự đặt trước.
Nhưng bây giờ, cô muốn đợi Lục Kiến Thành tỉnh dậy, tên của các con sẽ do anh đặt.
Cho cậu em ăn xong, Nam Khuê đưa cho bà vú để vỗ ợ.
Sau đó bế cậu anh lên bắt đầu cho bú sữa.
Vừa có sữa để uống, cậu anh vô cùng vui vẻ, lập tức cười với Nam Khuê.
Lúc này cậu em lại không ở yên.
Dường như là đang ghen, đang nằm trong tay bà vú, oe oe khóc.
Đôi mắt hé mở nhìn Nam Khuê không ngừng, ánh nhìn đó dường như là muốn xin được cô bế.
Đích thân chăm sóc hai đứa bé hơn mười ngày, Nam Khuê đã thật sự hiểu được những gì mọi người nói, hai đứa trẻ sinh đôi sẽ có tính cách rất khác nhau.
Quả thực, cậu anh thì luôn điềm tĩnh, vô cùng ngoan và nghe lời.
Hầu hết thời gian, chỉ cần nhìn Nam Khuê một cái, hoặc là nghe thấy giọng của Nam Khuê, thì đã cười vô cùng ngoan ngoãn.
Một em bé thiên thần đúng nghĩa.
So với anh trai thì cậu em tinh nghịch hơn nhiều.
Thời gian ngủ của cậu em rất ít, hơn nữa rất dễ bị đánh thức.