Chương 803
Lần này vòi hoa sen trực tiếp rơi xuống, rơi mạnh lên người hai người.
Cánh tay của Lục Nhu và bả vai của Phương Thanh Liên đều không may mắn tránh khỏi, hai người bị đau mà kêu to.
“Là cô bắt đầu trước, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.” Phương Thanh Liên hung dữ nắm lại tóc của Lục Nhu.
Lục Nhu cũng không yếu thế, cô ta biết nhược điểm của Phương Thanh Liên ở đâu.
Cô ta dùng đầu gối, mạnh mẽ đá vào chân Phương Thanh Liên.
Phương Thanh Liên đau đến mức kêu cha gọi mẹ.
“Lục Nhu, cô muốn chơi thật sao? Được, tôi chơi với cô.” Phương Thanh Liên cắn răng, một tay kéo cúc áo của Lục Nhu.
Cúc áo bị đứt, cả người Lục Nhu chỉ còn một cái áo nhỏ bên trong.
Sau đó cô ta lại đưa tay kéo áo trong của Lục Nhu.
Sao Lục Nhu có thể để Phương Thanh Liên đạt được mong muốn của mình, cô ta đưa tay về phía mặt Phương Thanh Liên.
Cô ta mới đi làm móng, móng tay nhọn dài lập tức khiến mặt Phương Thanh Liên chảy máu.
Gương mặt Phương Thanh Liên lập tức toàn vết máu, máu chảy xuống, thậm chí ngay cả thịt đỏ tươi cũng hơi lộ ra ngoài.
Phương Thanh Liên tức đến phát điên, cô ta đưa tay bóp chặt lấy cổ Lục Nhu, gần như là muốn b0p chet cô ta.
Hai người đánh nhau loạn lên từ phòng tắm ra đến bên ngoài.
Sau đó đến cầu thang tầng hai.
“Anh, cứu em, em sắp chết rồi.” Lục Nhu lớn tiếng kêu khóc, trên cổ là vết máu ứ đọng do bị bóp.
“Kiến Thành, em sắp không ổn rồi.” Phương Thanh Liên cũng nói.
Nhưng lúc này Lục Kiến Thành đang ở phòng ăn với Nam Khuê.
Người hầu thấy hai người đánh nhau vô cùng hăng, vừa nhìn đã khiến người khác giật mình thì vội vàng chạy đến báo.
Lục Kiến Thành nghe xong lạnh lùng nâng mắt lên: “Chỉ có vậy?”
Người hầu luống cuống lau mồ hôi: “Thiếu gia, thật sự mặc kệ sao?”
“Mặc kệ, để hai người đó đánh cho thích đi.”
Đúng lúc không cần anh ra tay.
Dám ở trong nhà anh tính toán anh, đúng là chê bản thân sống quá lâu rồi.
Bây giờ anh đã hoàn toàn xác định hai người này cấu kết với nhau tính toán anh.
Hơn nữa còn dùng cách hạ lưu như vậy.
Nếu như không có Khuê Khuê ở đây, nếu không phải Khuê Khuê làm thuốc giải cho anh…
Lục Kiến Thành thật sự không dám tưởng tượng chuyện sau đó.
Đột nhiên một tiếng bịch vang lên dưới tầng một.