CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 428

“Thật xin lỗi, Khuê Khuê, tớ…” Lâm Niệm Sơ muốn giải thích và an ủi cô.

Nói được một nửa lại không biết nên an ủi như thế nào.

“Niệm Niệm, không sao, tớ biết cậu chỉ vì muốn tốt cho tớ, sao tớ lại trách cậu chứ?”

“Chỉ là bây giờ tớ không muốn gặp anh ấy, chờ cậu quay phim xong, lúc đó có nhiều thời gian hơn, chúng ta lại gặp nhau.”

Lâm Niệm Sơ không còn cách nào ngoài đồng ý: “Được, Khuê Khuê, cậu nhất định phải chú ý an toàn, ở bên đó phải chăm sóc bản thân thật tốt.”

“Yên tâm đi, tớ biết rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Niệm Sơ buồn chán thở dài ra khỏi phòng ngủ.

“Sao vậy?” Hoắc Ti Yến hỏi.

“Lục Kiến Thành.” Lâm Niệm Sơ nghiến răng nghiến lợi nói.

“Cậu ta chọc gì em rồi?”

“Uổng công em nói đỡ cho anh ta, em cho rằng anh ta đuổi theo Khuê Khuê đến đây, cuối cùng thì sao? Căn bản không phải, người ta đi công tác, nhân tiện đến nơi này, trùng hợp gặp được Khuê Khuê.”

“Tra nam, đúng là tức chết em rồi.”

Lâm Niệm Sơ càng nói càng thấy bực bội.

Hoắc Ti Yến nghe xong thì ngạc nhiên, nghi ngờ nói: “Nhân tiện? Ai nói thế?”

“Chính miệng anh ta nói với Khuê Khuê!”

Hoắc Ti Yến lắc đầu, lập tức nói: “Không có chuyện đó, rõ ràng cậu ấy vì muốn đuổi theo Nam Khuê nên mới đến đây.”

“Được rồi, một chữ của mấy người em cũng không dám tin.”

“Anh thề.” Hoắc Ti Yến nghiêm túc nói: “Lục Kiến Thành thật sự theo đuổi Nam Khuê, là đặc biệt đến chứ không phải tiện đường.”

“Được rồi.” Lâm Niệm Sơ lắc đầu: “Bây giờ quan tâm đến mấy chuyện này cũng không còn ý nghĩa nữa, Khuê Khuê đã về rồi.”

“Về rồi? Khi nào?”

“Vừa mới đây.”

Hoắc Ti Yến lập tức gọi điện thoại cho Lục Kiến Thành: “Có một tin xấu muốn báo cho cậu biết, vợ cũ của cậu đã bay về rồi.”

“Cậu nói cái gì?” Lục Kiến Thành hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này, anh vô cùng kinh ngạc.

Sau khi cúp điện thoại, Lục Kiến Thành lập tức gọi điện cho Nam Khuê, nhưng Nam Khuê đã sớm tắt điện thoại.

Máy bay lao thẳng vào mây xanh, Nam Khuê nhắm mắt lại, vùi cả người vào ghế ngồi.

Hành trình kéo dài hai tiếng nhanh chóng kết thúc, vì trên đường không nghỉ ngơi tốt nên sau khi về nhà, Nam Khuê tùy tiện ăn một bát mỳ tôm rồi đi nghỉ ngơi.

Mãi đến khi tiếng chuông cửa điên cuồng vang lên.

Nhìn đồng hồ, đã mười giờ tốt, cô đã ngủ được bốn tiếng rồi sao?

Chuông cửa vẫn điên cuồng vang lên, một lần lại một lần, vô cùng ồn ào.

Bình luận

Truyện đang đọc