Chương 1672
Quần áo trong tủ đã bị cô nhìn từ trái sang phải rồi lại từ phải sang trái rồi.
Nhưng cô vẫn chưa chọn được một bộ lễ phục ưng ý để đi dự tiệc.
Lục Kiến Thành thở dài một hơi rồi đi tới bên cạnh cô.
Anh trực tiếp đặt tay vòng qua eo cô, thanh âm gợi cảm vang lên bên tai của cô: “Chẳng trách người ta thường nói rằng trong tủ quần áo của phụ nữ vĩnh viễn thiếu một bộ đồ.”
“Anh còn tưởng bà xã của anh có không ít trang phục, thực chất cũng giống với bà xã của người khác.”
Nam Khuê lập tức quay lại và nhìn anh đầy nghiêm túc: “Bà xã của người khác sao? Còn có bà xã của ai nữa chứ?”
“Lần trước anh đi ăn liên hoan với mấy người bạn, nghe thấy bọn họ nói chuyện, lúc đó anh còn nghĩ bà xã của anh không giống người thường, rất đặc biệt.”
Nam Khuê mỉm cười và véo vào mặt anh: “Được rồi, hôm nay vừa đúng lúc để cho anh học một khóa học, để cho anh nhận biết được hiện thực. Dù là loại phụ nữ nào đi chăng nữa, trong tủ quần áo vĩnh viễn đều thiếu mất một bộ quần áo, em cũng không ngoại lệ.”
“Không có cách nào khác, ai nói tất cả phụ nữ trên đời đều yêu cái đẹp đâu!”
“Ai da, anh vẫn chưa nói với em mặc bộ nào mới đẹp đây!”
Hơi thở của Lục Kiến Thành nhẹ nhàng phả vào cổ của cô, nhẹ nhàng nói: “Chỉ cần em hôn ông xã của mình một cái thì người làm ông xã này sẽ nói cho em biết.”
“Keo kiệt.”
Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng Nam Khuê vẫn lại gần hôn anh một cái.
Sắc mặt của Lục Kiến Thành đột nhiên biến đổi, một tay ôm lấy gáy cô, nhanh chóng hôn sâu.
Mãi cho đến khi Nam Khuê đã sắp không thở nổi, anh mới thỏa mãn buông cô ra.
Hơi thở nóng bỏng lại phun vào tai cô: “Không phải nói thiếu một bộ quần áo hay sao? Ông xã của em đã chuẩn bị thật ổn thỏa cho em rồi, em không cần phải lo lắng bất cứ cái gì cả, chỉ cần ngày hôm đó đến dự tiệc là được rồi!”
Hai ngày sau.
Sau giờ nghỉ trưa, Nam Khuê vừa thức dậy đã nhìn thấy một bộ lễ phục.
Là một bộ lễ phục thêu hoa màu hồng nhạt.
Khi nó vẫn còn trong hộp quà, Nam Khuê đã cảm thấy vô cùng xinh đẹp.
Nhưng khi nó được mở ra trước mắt cô, cô đã thực sự bị vẻ đẹp của nó làm cho kinh ngạc.
Hình thêu tinh xảo, váy gợn sóng to bản, kiểu dáng độc đáo, đặc biệt là màu sắc phối hợp với nhau vô cùng phù hợp.
“Ông xã, bộ váy này cũng quá đẹp rồi!”
Lục Kiến Thành ôm lấy cô từ phía sau, vẻ mặt thân thiết tự nhiên: “Em thích không?”
“Em thích.”
“Nhưng màu này có phải hồng quá rồi không, cô gái nhỏ mặc chắc sẽ thích hợp hơn, em là phụ nữ mang thai, bụng cũng đã lớn như vậy rồi lại mặc màu này liệu mọi người có chê cười em hay không?”
Về chuyện này, Nam Khuê có chút lo lắng.
Lục Kiến Thành đáp trả một cách trực tiếp và độc đoán: “Ai nói vậy, bộ váy này bất kể mặc trên người ai cũng đều không đẹp, chỉ có mặc trên người của bà xã anh mới đẹp!”