Chương 1558
Cố Mạc Hàn thật sự nghe thấy lời này.
“Là anh.”
“Đừng khóc, đừng sợ.”
“Đứng yên tại chỗ, anh đến ngay lập tức, biết chưa?”
Nam Khuê sợ hãi gật đầu: “Được.”
Đẩy cây gai trước mắt ra, khi nhìn thấy Nam Khuê đang ngồi trên mặt đất, bởi vì sợ mà đang run rẩy ôm chặt mình, Cố Mạc Hàn cực kỳ đau lòng.
Bước nhanh qua, anh ôm Nam Khuê vào trong ngực.
Đồng thời nhẹ nhàng an ủi: “Đừng sợ, anh đến rồi, yên tâm, anh sẽ bảo vệ em, có anh ở đây, không ai có thể làm tổn thương em.”
“Huhu.”
Giờ phút này, mãi cho đến khi nhìn thấy anh, thật sự ôm lấy anh, Nam Khuê mới dám cất tiếng khóc.
Trước đó, cho dù sợ hãi cô cũng không dám khóc lớn tiếng, chỉ có thể kìm nén cúi đầu khóc nức nở.
Bây giờ thật tốt, anh đã đến, cô không sợ nữa.
“Cố Mạc Hàn, cuối cùng anh cũng tới, anh có biết không? Em sợ muốn chết.”
“Em sợ mình gặp chuyện không may, em sợ em sẽ không gặp lại được anh nữa.”
“Em sợ các người sẽ tìm không thấy em, em sợ mình bị đông lạnh chết trên núi, em cũng sợ có dã thú xuất hiện sẽ ăn em, em rất sợ, dù sợ nhưng em cũng không dám khóc.”
“Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng em cũng dám khóc lên rồi.”
Nói xong, Nam Khuê ôm chặt anh, túm chặt quần áo anh, rốt cuộc nhịn không được khóc lớn lên.
Có lẽ trước đó quá sợ hãi, chịu áp lực quá lâu, cho nên bây giờ là lúc Nam Khuê phát tiết ra điên cuồng khóc lớn.
Cố Mạc Hàn ôm cô, vừa vuốt ve lưng cô, vừa an ủi.
“Khóc đi, chờ khóc xong, sẽ không sợ nữa, không khó chịu nữa.”
“Thực xin lỗi, đều là anh đến chậm, là do anh không tìm được em kịp thời.”
Nam Khuê nằm trên vai anh khóc đứt quãng một lúc lâu, mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Lau nước mắt, ánh mắt cô đỏ hồng nhìn về phía Cố Mạc Hàn: “Sao anh lại tới tìm em?”
Cố Mạc Hàn vẫn ôm chặt cô như cũ.
Vùi đầu xuống, môi anh khẽ dán vào vành tai Nam Khuê.
“Khuê Khuê, anh có thể gọi em như vậy không?” Anh hỏi, giọng nói gợi cảm hơi thở toả ra hơi nóng, có vẻ đặc biệt trêu người.
“Ừm!”
“Khuê Khuê, anh đã cho em câu trả lời quá muộn, nhưng anh muốn nói cho em biết, anh đã suy nghĩ rất kỹ, anh động lòng với em rồi, anh thích em.”
“Anh biết mình hơi khốn nạn, không yêu vợ sắp cưới của mình, mà lại yêu em.”
“Nhưng Chu Tiễn Nam nói rất đúng, nếu như anh cứ một mực kết hôn với Hiểu Tinh vì trách nhiệm, mới là thật sự không chịu trách nhiệm với cô ấy, với em, đối với chúng ta.”