CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 648

“Câu nào?” Nam Khuê nhìn anh: “”Nếu thật sự có ngày đó, em sẽ không yêu anh nữa sao?.”

Lục Kiến Thành càng nghe càng cảm thấy những lời này chướng tai.

Rốt cuộc nhịn không được, anh đưa tay nâng cằm cô lên, bá đạo nói: “Khuê Khuê, nhìn anh. Nói rằng em yêu anh.”

Nam Khuê ngửa đầu, nghiêm túc mở miệng: “Kiến Thành, em yêu anh.”

“Chỉ yêu anh thôi.” Lục Kiến Thành lại bổ sung thêm.

Nam Khuê nhìn anh, ánh mắt thâm tình, triền miên: “Kiến Thành, em yêu anh, chỉ yêu anh.”

Lúc này Lục Kiến Thành mới hài lòng, giữ chặt người cô, nhấc cô lên ôm vào lòng.

Đêm trong khuôn viên trường,đã khuya.

Trên sân thể dục đã sớm không còn ai, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Lá gan của Lục Kiến Thành cũng lớn hơn một chút.

Thấy xà đôi cách đó không xa, anh trực tiếp ôm Nam Khuê đi qua, sau đó đặt cô lên xà đôi.

Khoảnh khắc sau đó, anh cúi người, bá đạo hôn xuống.

Trong đêm tối, mọi thứ xung quanh đều rất yên tĩnh.

Cảnh này, xấu hổ đến mức các vì sao đều nhắm mắt lại.

Nam Khuê một tay chống xà đôi, một tay ôm cổ anh.

Một phần không nhịn được đáp lại anh, một phần lại lo lắng mình rớt xuống, cả trái tim căng thẳng, giống như tùy lúc đều có thể rơi xuống.

Thế nhưng, cô không thể không thừa nhận, nụ hôn chấn động lòng người này, sau này, cô vẫn nhớ rất nhiều năm.

Thậm chí nửa đêm nằm mơ, trong đầu cô đều xuất hiện cảnh này, có một người đàn ông ôm cô lên thanh xà đôi, mạnh mẽ hôn cô, hết lần này đến lần khác, dịu dàng nỉ non tên cô.

Trên đường trở về thì tuyết rơi.

Hai người nắm tay nhau, cứ chậm rãi đi trên đường như vậy.

Tuyết rơi dày trên quần áo, trên vai, tóc của họ.

Đặc biệt dưới ánh sáng của những ngọn đèn đường, những bông tuyết bay tung toé, xoay tròn, nhảy nhót, giống như một các nàng công chúa

hoạt bát đáng yêu.

Hình ảnh, đặc biệt đẹp.

Thế nên buổi tối nhiều năm sau, Nam Khuê thường xuyên suy nghĩ, nếu như ngày đó, bọn họ vẫn nắm tay nhau, không buông tay ra, cũng không lên xe.

Cứ đi thẳng như vậy.

Chờ tuyết rơi dày khắp đỉnh đầu bọn họ, tất cả tóc đen đều biến thành tóc bạc, toàn bộ thế giới đều biến thành thế giới màu trắng.

Bọn họ có phải đi đến đầu bạc rồi không? Được tính là đầu bạc già rồi không?

Chỉ tiếc, trận tuyết đêm hôm đó rất lớn

Tuyết rơi dày đặc, và cuối cùng họ lên xe.

Nhưng trước khi về nhà, điện thoại của anh đổ chuông.

Sau đó, một, hai, ba …

Bình luận

Truyện đang đọc