CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1655

“Ý anh là sao?”

Quả nhiên, khuôn mặt vui mừng của Nam Khuê vừa rồi bỗng sa sầm.

Lục Kiến Thành đưa tài liệu cho cô: “Ông ấy tên Chu Phong, đã mất hơn hai mươi năm trước.”

Lời của anh còn chưa nói xong, Nam Khuê đã nhìn thấy giấy khai tử.

Tất cả tài liệu, rơi bịch xuống đất.

Nam Khuê lắc đầu, làm thế nào cũng không muốn tin.

“Không, sẽ không đâu, ông ấy sẽ không chết.”

“Em còn chưa gặp được ông ấy, sao ông ấy có thể chết được?”

Nam Khuê rơi nước mắt, ngơ ngác đứng ở đó, bối rối đến cùng cực.

Lục Kiến Thành đau lòng ôm cô vào lòng.

“Bà xã, người chết không thể nào sống lại được, em cũng đừng quá đau lòng.”

“Anh đã nhờ người tìm được mộ của ông ấy, đợi hai ngày nữa tâm trạng em ổn định, anh sẽ cùng em đi thăm ông ấy, được không?”

Nam Khuê vẫn lắc đầu, cô túm chặt quần áo của Lục Kiến Thành, tiếng khóc vô cùng đau lòng: “Ông xã, ông ấy không chết, trong lòng em có một trực giác nói với em rằng, ông ấy vẫn còn sống.”

“Ông ấy thật sự không chết, chắc chắn là sai sót ở đâu đó, cũng có lẽ là chúng ta tìm sai rồi, chúng ta tìm lại lần nữa có được không? Chúng ta đừng đưa ra quyết định nhanh như vậy.”

Lục Kiến Thành vuốt tóc cô, gật đầu: “Được, anh sẽ cho người đi tìm lại lần nữa.”

“Thật sao?” Nam Khuê ngước gương mặt đầy nước mắt lên.

Lục Kiến Thành kiên nhẫn lau nước mắt cho cô, gật đầu chắc chắn: “Ừm, anh hứa.”

“Ông xã, cảm ơn anh!”

“Đồ ngốc, nói cảm ơn với chồng mình cái gì.”

Nam Khuê nhặt tài liệu rơi ở dưới đất lên, đưa cho Lục Kiến Thành: “Em còn có hai thắc mắc.”

“Em nói đi.”

“Tài liệu của anh quá đơn giản. Chỉ có một tờ nhận chức và một báo cáo tử vong, ngay cả nguyên nhân “Tử vong” cũng sơ lược, chỉ viết một câu nổ xe, em cảm thấy điều này quá bất thường.”

“Cho nên Kiến Thành, trong tài liệu này nhất định có rất nhiều chỗ che giấu chúng ta.”

Lục Kiến Thành gật đầu: “Thực ra anh cũng cảm thấy có rất nhiều điểm đáng ngờ, nếu đã như thế thì chúng ta phải điều tra kỹ càng.”

Chu Tiễn Nam vừa đi công tác về thì nhận được điện thoại của Lục Kiến Thành.

Bởi vì là buổi trưa, cho nên hai người trực tiếp hẹn gặp nhau ở nhà hàng.

“Tôi muốn nhờ anh giúp một việc.” Lục Kiến Thành nói thẳng không vòng vo.

“Có chuyện gì anh nói thẳng đi?”

Lục Kiến Thành đưa tất cả mọi thứ sang, sau đó lần lượt giải thích: “Khuê Khuê tìm được cha ruột của mình, trong bức ảnh là ảnh chụp chung của cha mẹ cô ấy.”

“Chúng tôi đã điều tra, là một cảnh sát tên Chu Phong. Nhưng theo như tài liệu hiển thị thì ông ấy đã qua đời.”

“Anh xem trước đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc