CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1424

“Không ngờ cảnh sát Chu là một người bận rộn lại đến hẹn đúng giờ như vậy.” Quý Dạ bạch trêu chọc.

“Anh tìm tôi, chắc là không chỉ mời cà phê đơn giản như vậy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”

“Quả nhiên là cảnh sát Chu, luôn thông minh như vậy. Nếu tôi đoán không sai, anh chắc là đang tìm chứng cứ Nam Khuê không gây án, nhưng tôi và anh đều hiểu rõ, chỉ cần bà ngoại tôi cắn chết Nam Khuê không buông, dưới tình huống lúc đó chỉ có hai người bọn họ, vụ án này rất khó lật lại, trừ phi bà ngoại tôi thay đổi lời khai.”

“Xem ra hiệu suất của tổng giám đốc Quý đúng thật rất cao, tuy vừa mới trở về, nhưng đã nắm rõ tất cả tình hình trong lòng bàn tay. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn tò mò về mục đích của anh tìm tôi ngày hôm nay.” Chu Tiễn Nam đi thẳng vào vấn đề.

Thời gian khẩn cấp, anh ấy không muốn vòng vo, chỉ muốn trực tiếp chấm dứt.

Quý Dạ Bạch hai tay đan xen đặt trên bàn gỗ, đôi môi mỏng phun ra từng chữ từng chữ rõ ràng.

“Tôi có thể giúp các người, cũng có thể bảo bà ngoại tôi sửa khẩu cung, để Nam Khuê ra ngoài.”

Nghe được những lời này, Chu Tiễn Nam rõ ràng có chút sững sờ.

Quả thật, anh ấy đã nghĩ tới một trăm loại khả năng, nhưng lại không nghĩ tới loại khả năng này.

Càng không có kỳ vọng Quý Dạ Bạch sẽ chủ động tìm tới cửa tỏ vẻ tình nguyện hỗ trợ.

Vẻ mặt rất nhanh khôi phục tự nhiên, giọng nói trầm ổn của Chu Tiễn Nam nói: “Anh thật sự đồng ý giúp sao?”

“Anh cũng không hỏi tôi có điều kiện gì sao?”

“Tất nhiên, anh có thể đưa ra điều kiện của mình.”

Quý Dạ Bạch cười, giọng nói lạnh lùng: “Điều kiện của tôi rất đơn giản, chính là không được nói cho bất kỳ ai biết là tôi giúp, coi như là anh tìm được chứng cớ cứu cô ấy ra ngoài. Đừng để cho cô ấy biết, nhất là đừng để Lục Minh Bác biết.”

“Tại sao?”

Có lẽ anh ấy không nên hỏi, nhưng nếu đã nhận một ơn nghĩa lớn như vậy, Chu Tiễn Nam cảm thấy anh ấy vẫn nên biết.

“Điều này có quan trọng không? Quan trọng là Nam Khuê có thể ra ngoài an toàn, cô ấy và đứa nhỏ trong bụng có thể bình an, những thứ khác, đều không quan trọng.”

“Chờ tin tức đi, chỉ nội trong mấy ngày.”

Nói xong, Quý Dạ Bạch đứng dậy rời đi, chỉ để lại cho Chu Tiễn Nam một bóng lưng.

Nhìn bóng lưng anh ta, Chu Tiễn Nam có chút sững sờ, suy nghĩ cũng trở nên xa xôi.

Sau khi Quý Dạ Bạch đi, anh ấy cũng không còn tinh thần tiếp tục ngồi đây nữa.

Vừa đứng dậy, đột nhiên, người phục vụ đi tới: “Xin chào, người đàn ông vừa ngồi đối diện anh là bạn của anh sao, đồ của anh ấy bị rớt, anh có thể giúp mang đến cho anh ấy được không?”

“Được.”

Chu Tiễn Nam cũng không cố ý nhìn.

Nhưng trong một giây phút lơ đãng, ánh mắt anh ấy đã vô tình lướt qua chữ bên trên.

Là một đơn thuốc, tên thuốc trên đó có chút quen thuộc, anh ấy nhớ rằng mình đã từng tiếp xúc qua rồi thì phải.

Xoa xoa trán, anh ấy cố gắng nhớ lại nhưng lại không thể nhớ được.

Cuối cùng lúc chân chạm vào chân ga, trong đầu anh ấy đột nhiên hiện lên mấy chữ.

Bình luận

Truyện đang đọc