CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1142

Tại phòng nghỉ, Khi nhìn thấy cậu bé Lục Tư Mặc, Chu Tiễn Nam liền vô cùng bất ngờ.

Vốn dĩ anh ấy còn nghĩ rằng bạn nhỏ nào đó sẽ đang vô cùng sợ hãi mà khóc sụt sùi.

Nhưng không, cảnh tượng mà anh ấy nhìn thấy đã lật đổ hết tất cả nhận thức của anh.

Trong phòng nghỉ, bạn nhỏ Lục Tư Mặc đang ngồi trên một chiếc ghế sofa bằng da mềm.

Bởi vì chiếc ghế quá cao nên hai chân của cậu bé đang nhẹ nhàng đung đưa giữa không trung.

Đồng thời, tay trái thì cầm đồ uống, tay phải thì cầm bánh mì, đang ăn uống vô cùng vui vẻ.

“Tư Mặc….”Chu Tiễn Nam gọi lớn.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, bạn nhỏ Lục Tư Mặc liền lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.

Lúc nhìn thấy Chu Tiễn Nam, đôi mắt đen như mực của cậu bé liền sáng lên, tiếp theo đó, một tia sáng lấp lánh lóe lên trong đôi mắt to tròn đó.

Đôi chân nhỏ nhắn của cậu bé nhanh chóng tuột khỏi chiếc ghế sofa, hét lớn một tiếng “Cậu”, sau đó chạy như bay vào lòng Chu Tiễn Nam, ôm chầm lấy anh ấy.

Trước khi rời đi, bạn nhỏ Lục Tư Mặc còn chào tạm biệt các chị gái ở quầy lễ tân lúc nãy nữa.

Không những thế, cậu bé còn thu hoạch được một đống đồ ăn vặt.

Lục Tư Mặc rất vui vẻ khi nhận được đồ ăn vặt.

Bởi vì bình thường mẹ cậu bé luôn quản rất nghiêm khắc về việc ăn vặt của cậu và em trai.

Thế nên, tuy rằng bản thân đã năm tuổi rồi, nhưng những đồ ăn vặt mà cậu ăn lại ít đến đáng thương.

Bây giờ, cậu không những có một đống đồ ăn vặt, mà còn không phải nghe người mẹ xinh đẹp đáng yêu càm ràm nữa, có thể ăn thỏa thích, cậu quả thật hạnh phúc đến sắp bay lên luôn rồi.

“Các chị gái xinh đẹp ơi, bye bye, cảm ơn các chị đã giúp em tìm cậu, Tư Mặc chúc các chị sớm tìm được anh đẹp trai nhé nhé.”

Nói xong, cậu bé còn không quên dùng tư thế soái ca ngầu lòi để gửi tới các chị một nụ hôn gió.

Tiếp sau đó, bạn nhỏ nào đó đã bị Chu Tiễn Nam dùng tay xách đi.

Trong một góc, Chu Tiễn Nam mặt mày nghiêm túc nhìn Lục Tư Mặc: “Đã xảy ra chuyện gì? Sao cháu lại đi theo chú đến sân bay được?”

“Cháu đã bắt một chiếc taxi, nói muốn đến sân bay, thế là ông chú trong xe đó đã chở cháu tới đây.”

Nghe đến đây, Chu Tiễn Nam toát cả mồ hôi.

Cũng may chiếc taxi đó là taxi chính quy, anh cũng đã thành công đoàn tụ lại với Tư Mặc rồi.

Nếu như đó là một chiếc xe không có giấy phép, quả thật không dám nghĩ đến hậu quả sẽ ra sao.

“Vậy mẹ của cháu đâu rồi? Có biết không? Cháu đã được sự cho phép của mẹ chưa?”

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc lập tức chột dạ mà lắc đầu: “Xin lỗi chú Chu, cháu đã giấu mẹ đến đây, cháu không dám nói với mẹ việc cháu muốn về nước.”

“Chú?” Chu Tiễn Nam tức giận nhìn cậu bé: “Cháu còn biết gọi chú là chú à? Không phải lúc nãy cháu gọi chú là cậu sao? Mới có tí tuổi đầu đã học được thói nói dối rồi?”

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc vừa nghe xong thì lập tức cảm thấy vô cùng tủi thân.

Bình luận

Truyện đang đọc