CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 534

“Làm gì có, Khuê Khuê của anh lúc cười rất xinh, lúc khóc cũng rất đẹp.”

Nghe anh nói như vậy, trong lòng Nam Khuê cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cả người cũng cảm thấy tốt hơn một chút.

“Nhưng mà, anh vẫn thích nhìn em cười hơn.”

“Được.”

Nam Khuê gật đầu lia lịa, sau đó lau nước mắt và cười.

Nhìn thấy nụ cười của cô, khóe miệng Lục Kiến Thành cũng khẽ cong lên.

“Đồ ngốc, anh hỏi em, anh là ai?” Lục Kiến Thành đột nhiên hỏi.

Nam Khuê bối rối trả lời: “Anh là Lục Kiến Thành!”

“Không phải, anh đang hỏi về thân phận của anh, mối quan hệ của anh với em cơ?”

“Là… là…”

Nam Khuê biết câu trả lời, nhưng hơi ngại ngùng, vì vậy trả lời có chút chậm.

Chỉ có điều, Lục Kiến Thành đã không thể đợi thêm được nữa.

Thở dài một tiếng, anh đáp lại một cách cưng chiều: “Khuê Khuê, em nhớ nhé, anh là bạn trai của em, nếu sau này có chuyện như vậy em không được một mình chịu đựng, bất kể chuyện gì xảy ra, dù tốt hay xấu, đều phải nói cho anh biết.”

“Những điều tốt, anh sẽ chia sẻ với em, còn những chuyện không tốt, anh sẽ cùng em giải quyết.”

“Được,” Nam Khuê gật đầu, đồng thời nói: “Tâm trạng em tốt lên nhiều rồi, anh đừng lo nữa, ở chỗ anh cũng muộn rồi, mau nghỉ ngơi đi.”

Cúp máy xong, Nam Khuê rửa mặt, thả tóc xuống, chuẩn bị đi về nhà.

Kết quả vừa đi được đến cổng bệnh viện, cô liền nghe thấy có người gọi tên mình: “Nam Khuê…”

Giọng nói này có chút quen thuộc.

Nam Khuê quay đầu lại, khi cô ấy nhìn thấy Quý Dạ Bạch, cô ấy lập tức bỏ chạy mà không quay đầu lại như gặp phải thú dữ.

Hơn nữa bước đi càng lúc càng nhanh, chỉ muốn chạy thoát thật nhanh.

“Nam Khuê, tôi…” Quý Dạ Bạch lại gọi một lần nữa, nhưng lại thấy cô ấy đã chạy mất rồi.

Anh ta cong môi cười khổ.

Quả thực là anh ta đã gây ám ảnh cho cô, nhưng thật ra vừa rồi anh chỉ muốn nói xin lỗi.

Xem ra, cô đã coi anh ta như một tai họa gì đó thật ghê gớm.

Quả nhiên là nghiệp do mình gieo thì quả phải tự mình nuốt lấy.

Về đến nhà, Nam Khuê định mở cửa, nhưng phát hiện cửa đã được mở từ bên trong.

“Niệm Niệm? Cậu về rồi hả?” Nhìn thấy Lâm Niệm Sơ, Nam Khuê vô cùng ngạc nhiên.

Lâm Niệm Sơ không nói lời nào, tiến đến ôm lấy Nam Khuê: “Đồ ngốc, cậu xảy ra chuyện như vậy sao không nói với mình, nếu không phải Lục Kiến Thành nói cho mình biết thì cậu còn định giấu mình đến bao giờ?

Bình luận

Truyện đang đọc