Chương 335
“Nam Khuê, lời nào anh nói với em cũng là thật.” Lục Kiến Thành kích động nói.
Nam Khuê ngẩng đầu, nhẹ nhàng thoát khỏi sự kiềm chế của anh: “Đều là thật?”
“Có lẽ là vậy đi? Nhưng nếu như Phương Thanh Liên có việc, cô ta cảm thấy không thoải mái ở đâu, hay bị thương thì bất cứ lúc nào anh cũng sẽ rời đi tìm cô ta. Chỉ là thủ tục xuất viện mà thôi, rất đơn giản, tự tôi cũng làm được, không cần chờ anh đến.”
Hơn nữa bây giờ cô một chút cũng không muốn làm phiền anh.
“Nam Khuê, em vẫn còn tức giận đúng không?” Lục Kiến Thành thận trọng hỏi.
“Ngài Lục nói đùa, tôi đâu có tư cách tức giận, tôi cũng không hề tức giận.”
Chỉ là cô tuyệt vọng tồi, không muốn tự mình lừa bản thân rồi để bản thân chết lặng, sau đó lại cho anh cơ hội nữa.
“Thật xin lỗi, Khuê Khuê, anh không biết tai nạn xe cộ là thật, anh cũng không biết lúc đó em gặp nguy hiểm như vậy, nếu như anh biết…”
Nam Khuê cắt lời anh: “Không cần giải thích, chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta nói đi nói lại nữa cũng không có nghĩa gì nữa. Lục Kiến Thành, chúng ta đều là người trưởng thành, nên học cách chịu trách nhiệm với quyết định của mình, lúc trước anh kiên quyết chọn cô ta, cũng không cần phải xin lỗi tôi.”
“Trên thế giới này không có thuốc hối hận. Nếu đã không thể sửa sai thì chúng ta đừng tiếp tục sai lầm nữa, nên biết điểm dừng.”
Nói xong, Nam Khuê khom người, lấy tài liệu ra đặt xuống mặt bàn, lạnh nhạt nói tiếp.
“Cho nên chúng ta đều buông tha cho nhau đi, đã gặp nhau thì cũng sẽ có lúc phải chia tay.”
Lục Kiến Thành đã quá quen với thứ ở trên bàn.
Lần đầu tiên là tự anh đưa ra.
Nhưng chỉ qua vài tháng ngắn ngủi, giữa hai người đã xảy ra những thay đổi nghiêng trời lệch đất, lần này là cô đưa ra thỏa thuận ly hôn, cũng là cô đề nghị ly hôn.
Lục Kiến Thành cúi người, run rẩy cầm giấy thỏa thuận trên bàn lên.
Tay của anh run rẩy, thiếu chút nữa làm rơi xuống.
Mặc dù đã đoán được đây là gì, nhưng chỉ cần chưa tận mắt nhìn thấy mấy chữ kia thì anh vẫn còn chút mơ mộng.
Nhưng khi nhìn thấy mấy chữ “Thỏa thuận ly hôn” được in to trên mặt giấy, tay anh run lên một cái, trái tim cũng như bị nứt ra một đường nhỏ, vô cùng đau đớn.
Sao lại đau như vậy chứ? Tại sao lại khó chịu như vậy chứ?
Khó chịu hơn rất rất nhiều so với những gì anh tưởng tượng.
Giấy thỏa thuận ly hôn?
Rõ ràng họ đã nói sẽ tiếp tục cùng nhau mà?
Sao lại đến mức này chứ?
Vì sao?
Đã nói sẽ ở bên nhau cả đời cơ mà?
“Em quyết định xong rồi?” Anh nhìn Nam Khuê, khó khăn lên tiếng.
“Đúng.” Nam Khuê gật đầu.
So với Lục Kiến Thành đang khó chịu và đau thương, Nam Khuê dường như vô cùng nhẹ nhõm, không có chút khó chịu nào.