Chương 1545
Tuy rằng đã sớm đoán được kết quả này, nhưng tưởng tượng là một chuyện, tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác.
Nam Khuê cúi đầu, vô cùng sa sút.
Chu Tiễn Nam lại nở nụ cười: “Khuê Khuê, suy nghĩ của tôi lại trái ngược với em.”
“Anh ta chính là nhận thấy mình quan tâm em, cho nên mới tức giận rời đi.”
“Anh Chu, tôi không hiểu.”
“Không sao, rồi từ từ em sẽ biết.”
“Hả?”
Nam Khuê càng cảm thấy mù mịt.
Nhưng dáng vẻ Chu Tiễn Nam nhìn về phía Cố Mạc Hàn lại tràn đầy sự chắc chắn: Lục Kiến Thành, tôi cược tối nay anh nhất định sẽ tới tìm Khuê Khuê. Thừa nhận đi, cho dù đã mất trí nhớ, cũng không ngăn cản được anh yêu cô.
Giờ phút này, Chu Tiễn Nam nhìn sóng biển cuồn cuộn trước mắt, biển rộng bất tận, bỗng nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Có lẽ đây là định mệnh, là do ông trời ban tặng.
Cho dù Lục Kiến Thành bị mất trí nhớ, anh vẫn yêu Khuê Khuê.
Nếu người mất trí nhớ là Khuê Khuê thì sao?
Cô có còn yêu Lục Kiến Thành thêm nữa không?
Câu trả lời là có.
Cho nên, anh ấy đã đúng khi rút lui.
Sau một lúc, hai người trở về.
Vừa về đến nhà, cô vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy người đang đứng chờ bên ngoài cửa.
Là Cố Mạc Hàn. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
“Anh Chu, lời nói vừa rồi của anh là ý này?” Nam Khuê quay đầu hỏi.
Chu Tiễn Nam nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, sau đó nói: “Thời gian tiếp theo dành cho hai người, tôi đi trước.”
Anh ấy vừa dứt lời, Cố Mạc Hàn đột nhiên chạy tới bên cạnh Nam Khuê.
“Mấy ngày không thấy cô, thấy người khoẻ hơn chưa?”
Vốn có rất nhiều lời muốn hỏi cô, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò của cô, điều đầu tiên hiện lên trong đầu anh đều là quan tâm.
“Vẫn ổn!”
Nam Khuê trả lời xong, giữa hai người lập tức rơi vào trầm mặc.
Bầu không khí nhất thời trông có chút cứng ngắc.
“Nếu như anh không có chuyện gì khác, vậy tôi đi vào đây.”
Nam Khuê đang muốn xoay người, Cố Mạc Hàn chợt nắm lấy cánh tay cô.
Đôi mắt đen nhánh và thâm sâu nhìn cô, cuối cùng anh hỏi nghi ngờ lớn nhất trong lòng mình: “Đừng nói với tôi, anh ta là chồng cô?”
“Nếu tôi nói đúng là anh ấy thì sao?”
“Không thể nào.” Cố Mạc Hàn không chút suy nghĩ đã phủ định.