CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 911

“Cảm ơn mẹ.”

“Đi với mẹ lên trên một lúc.” Vân Thư nói.

Hai người đi lên tầng hai, Vân Thư liền dẫn Nam Khuê đi đến phòng của ông nội, sau đó lấy một chiếc hộp gỗ được chạm khắc hoa văn từ trong ngăn kéo ra.

Sau khi mở khóa, bà lấy một phần tài liệu đưa cho Nam Khuê: “Con có biết tại sao Hạ Nhu lại hao tổn tâm cơ, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn để con gả cho Quý Dạ Bạch không?”

Nam Khuê lắc lắc đầu: “Con cũng rất khó hiểu.”

“Với tính cách của bà ta, lẽ ra phải coi thường con mới đúng.”

Vân Thư hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chợt trở nên sắc bén: “Con người như bà ta trước nay đều vậy, luôn luôn hám lợi, lấy con đều là vì quyền lực và những thứ trên tay con.”

“Không chỉ như thế, còn hao tổn tâm tư vào nhà họ Lục, đúng là si tâm vọng tưởng.”

Vừa dứt lời, ánh mắt bà dừng trên tập tài liệu trong tay Nam Khuê: “Mở ra nhìn xem, xem xong con sẽ biết.”

“Vâng.”

Sau khi đọc toàn bộ tài liệu, Nam Khuê cực kỳ, cực kỳ khiếp sợ.

Cô há to miệng, không thể tin vào những gì mình vừa nhìn thấy.

“Mẹ, tại sao ông nội lại cho con nhiều cổ phần như vậy? Như này cũng quá nhiều rồi.”

“Bản di chúc này được lập ra khi ông nội con phát hiện mình bị bệnh, và biết được thời gian của mình không còn nhiều nữa.”

“Sau khi ông mất, người ông lo lắng nhất vẫn là con, sợ nhỡ sau này con và Kiến Thành ly hôn thì về sau con không có gì để đảm bảo cuộc sống, cũng lo lắng con một thân một mình, không có người thân sẽ cô đơn.”

“Ông nội luôn nói ngoài tiền ra thì cũng không có gì để lại cho con cả, cho nên ông để lại chút tiền, để sau này con không phải lo âu gì về chuyện tiền bạc hết.”

Nam Khuê nghe thấy vậy, đôi mắt lập tức đỏ bừng.

Ông nội thực sự là người ông tuyệt vời nhất trên thế giới.

Dù lúc còn sống hay khi đã mất thì ông vẫn luôn nghĩ cho cô.

“Cho nên Hạ Nhu nhất quyết muốn Quý Dạ Bạch cưới con, có lẽ đều là vì hơn hai mươi phần trăm cổ phần này!” Nam Khuê hỏi.

Vân Thư gật đầu: “Đúng vậy, bà ta và con trai mình nhất định không cam lòng với vị trí hiện tại, bây giờ còn muốn cướp đoạt tài sản của nhà họ Lục.”

“Bất kể là ai, chỉ cần vọng tưởng muốn đụng đến nhà họ Lục, mẹ nhất định sẽ không để yên. Con đừng lo lắng, cứ yên tâm dưỡng thai đi, Hạ Nhu bên đó mẹ sẽ giải quyết thật tốt.”

“Vâng, mẹ, mẹ cũng phải cẩn thận!”

“Ừm!”

Sau khi bảo người đưa Nam Khuê về nhà, Vân Thư liền đi xe đến chỗ Hạ Nhu.

Chiếc Maserati màu đỏ nhanh chóng dừng lại trước một biệt thự đơn lập, Vân Thư mặc một chiếc áo khoác đỏ, chân đi giày cao gót, từ trên xe bước xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc