Chương 1291
Có thể nói do có kinh nghiệm hai lần trước, cộng với việc cô đã sớm đoán được việc Quý Dạ Bạch sẽ đến quấn lấy mình nên Nam Khuê không chút bối rối, ngược lại còn bình tĩnh ứng phó.
Cứ như vậy cho đến ngày thứ bảy.
Thời gian tạm giam kết thúc, Quý Dạ Bạch không đến tìm cô.
Mà thời gian đã kết thúc, cho nên Hạ Nhu đã được anh ta đón về từ cục cảnh sát.
Lúc đó Vân Thư đang tưới hoa, nghe thấy tin này, bà lập tức bấm một dãy số: “Bà Vương, tôi là Vân Thư, làm phiền bà giúp tôi một chuyện.”
“Bà Lục nói gì vậy, bà có chuyện gì xin cứ nói.”
“Hai ngày nữa là tiệc sinh nhật của bà, chắc bà mời rất nhiều người?”
“Đúng vậy, chẳng lẽ người làm nhà tôi có sai sót gì nên bà chưa nhận được thiệp mời sao?” Bà Vương lo lắng nói.
“Không phải, mấy ngày trước tôi đã nhận được thiệp mời, nhất định sẽ đến tiệc đúng giờ, tôi hi vọng bà có thể mời giúp tôi một người.”
“Không thành vấn đề, bà chỉ cần nói một câu mà thôi. Đúng rồi, bà muốn tôi mời ai?”
Vân Thư nhếch miệng cười nhạt, nhẹ nhàng nói ra hai chữ: “Hạ Nhu.”
Bà Vương ở đầu dây bên kia tất nhiên vô cùng kinh ngạc.
Bà ấy còn cho rằng mình nghe nhầm.
Bà ấy không chắc chắn mà hỏi lại lần nữa: “Bà Lục, bà chắc chắn để tôi mời người phụ nữ họ Hạ kia chứ? Nhưng mà… Không phải bà và bà ta…”
“Không sao, tôi không để ý, hơn nữa, bà ta trong mắt tôi cũng không đủ tư cách, không đủ để tạo nên sự uy hiếp và khiêu chiến cho tôi.”
“Vậy là tốt rồi, nhưng tôi sợ bà ta chưa chắc sẽ đến.” Bà Vương nói.
“Yên tâm đi, bà chỉ cần nói đến lúc đó sẽ mời rất nhiều hào môn, thiên kim danh viện, bà ta nhất định sẽ đến.” Vân Thư nói chắc chắn.
“Được, vậy tôi sẽ đi làm ngay.”
“Được, cảm ơn!”
Cúp điện thoại, tâm trạng Vân Thư rất tốt.
Ngay cả đóa hoa ngày bình thường hay nhìn bà cũng cảm thấy yêu kiều động lòng người.
“Hạ Nhu, thiếu chút nữa bà đã cướp mất hai đứa cháu của tôi, sự dạy dỗ của Khuê Khuê vẫn chưa phải kết thúc, tôi còn chưa tính sổ với bà đâu!”
Rất nhanh đã đến tiệc sinh nhật bà Vương.
Một ngày trước khi đến sinh nhật, Vân Thư đã nói với Nam Khuê rằng sẽ mang cô và hai đứa nhỏ tham gia cùng.
Sau khi Lục Kiến Thành trở về đã luôn đẩy nhanh tốc độ tăng ca, điên cuồng làm thêm mấy buổi, mãi mới chờ được đến thứ bảy, chuẩn bị mang Nam Khuê và hai đứa nhỏ ra ngoài chơi.
Cũng xem như đền bù cho lần trước.
Không ngờ mẹ anh lại nhanh chân đến trước.