CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 353

Hai điều này, anh chưa bao giờ nghĩ đến.

Câu trả lời này khiến Cố Thời Xuyên vô cùng ngạc nhiên: “Cậu không muốn ở bên Phương Thanh Liên sao? Cậu có chắc không?”

“Ừ.” Lục Kiến Thành gật đầu chắc chắn.

Nhìn vẻ mặt của anh, Cố Thời Xuyên đột nhiên nói: “Có bao giờ cậu nghĩ đến lý do mình không muốn ở cạnh Phương Thanh Liên chưa?”

Cố Thời Xuyên vừa nói xong, Lục Kiến Thành đột nhiên ngẩn người ra.

Bàn tay đang cầm điếu thuốc của anh chợt khựng lại giữa không trung.

Giờ khắc này anh đột nhiên mới cảm thấy mình vừa bừng tỉnh sau giấc mộng, trước kia anh chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, nhưng bây giờ nghe Cố Thời Xuyên nhắc đến, anh mới phát hiện ra mình đã xem nhẹ một vấn đề rất quan trọng.

Kể từ khi làm hòa với Nam Khuê, trong lòng anh vẫn luôn kiên định.

Anh sẽ không bao giờ quay lại với Phương Thanh Liên nữa.

Đặc biệt là hiện tại, cho dù thực sự li hôn với Nam Khuê, anh cũng sẽ không quay lại với Thanh Liên.

Nhưng tại sao lại như vậy?

Cố Thời Xuyên nói rất đúng, trước kia đúng là anh từng rất yêu cô ta, nếu hai người li hôn thì anh quay lại với cô ta chắc chắn sẽ là kết quả tốt nhất.

Nhưng tại sao anh vẫn luôn bài xích như vậy?

“Tôi chưa từng nghĩ tới.” Lục Kiến Thành nói thật.

Anh thực sự chưa bao giờ nghĩ đến nguyên nhân.

Cố Thời Xuyên dập tắt điếu thuốc trong tay, nhàn nhạt nói: “Câu trả lời rất đơn giản, anh không yêu cô ấy nữa, anh đang yêu người khác.”

Vừa nói, ánh mắt anh ấy rơi vào phòng ngủ của Lục Kiến Thành và Nam Khuê.

Vừa rồi lúc anh ấy khám cho Nam Khuê, sự lo lắng, bất an của Lục Kiến Thành chính là câu trả lời.

Thế nhưng, tình yêu là như vậy, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

“Nếu tôi đoán không sai, người anh yêu bây giờ chính là vợ anh, không phải là Phương Thanh Liên.” Nói xong, Cố Thời Xuyên vỗ vai Lục Kiến Thành: “Cố gắng giữ lấy cô ấy, có những thứ khi mất đi rồi sẽ không bao giờ quay lại nữa.”

“Ngàn vạn lần đừng như tôi ngày trước.”

“Cám ơn!” Lục Kiến Thành chân thành nói.

Sau khi Cố Thời Xuyên rời đi, Lục Kiến Thành đi vào tắm rửa và nằm cạnh Nam Khuê.

Đêm đó, anh gần như mất ngủ, anh cứ nghĩ mãi về lời mà Cố Thời Xuyên đã nói: “Người anh yêu bây giờ là vợ anh”.

Người anh yêu là Nam Khuê?

Anh đã yêu Nam Khuê rồi?

Câu nói này vẫn luôn xoay vòng trong đầu anh.

Anh suy nghĩ thật lâu, đột nhiên anh hiểu ra, đúng vậy, anh đã sớm yêu Nam Khuê rồi, chỉ là anh không nhận ra thôi.

Chỉ cần thấy cô khóc, anh sẽ cảm thấy đau lòng, khó chịu, sẽ cảm thấy không nỡ.

Chỉ cần nghĩ đến cuộc sống khi cô bỏ anh đi, anh đã thấy khó chịu.

Bình luận

Truyện đang đọc