Chương 1664
Đôi mắt bà nhìn chằm chằm vào bức ảnh và cái tên trên đó một cách nghiêm túc.
Chu Tiễn Nam thấy biểu hiện trên mặt Mộc Uyển không được tự nhiên, anh liền lập tức cảnh giác.
“Mẹ à.” Anh mở miệng vừa định hỏi mẹ.
Nhưng Mộc Uyển lại mở miệng hỏi anh trước: “Chu Phong? Đây có phải là người mà con đang tìm không?”
Chu Tiễn Nam liền gật đầu.
“Vậy ý của con là, ông ấy là cha của Nam Khuê sao?”
“Phải, đúng vậy.”
“Không phải con vừa nói Nam Khuê có một tấm ảnh chụp chung với cha mẹ của nó sao? Con có tấm ảnh đó không? Mau đưa cho mẹ xem.”
“Vâng, để con tìm cho mẹ.”
Chu Tiễn Nam lật bức ảnh trong album và đưa cho Mộc Uyển xem.
“Mẹ, nhìn biểu hiện của mẹ, lẽ nào mẹ…”
“Trước tiên con đừng nói gì, để mẹ yên tĩnh cái đã.”
Vài phút sau, Mộc Uyển đưa điện thoại cho Chu Tiễn Nam, bà thở dài một hơi, sau đó nở một nụ cười nhẹ nhõm: “Mẹ thật sự không ngờ Chu Phong vẫn còn một đứa con gái sống trên đời này.”
“Thế thì tốt rồi, nếu ông ấy biết chuyện này nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
“Mẹ muốn nói, lần đầu tiên nhìn thấy bức hình của mẹ Nam Khuê, mẹ nhìn thấy có chút quen thuộc, nhưng đáng tiếc lúc đó mẹ không nhớ ra.”
Chu Tiễn Nam lập tức ngửi được rất nhiều thứ từ lời nói của Mộc Uyển, vội hỏi: “Mẹ, mẹ có quen biết cha của Nam Khuê không? Mẹ còn biết chuyện gì nữa không?”
“Mẹ tin rằng không chỉ có con, mà Khuê Khuê cũng sẽ thắc mắc nhiều hơn. Con đưa nó tới đây một chuyến. Mẹ sẽ kể cho tụi con tất cả những gì mẹ biết về Chu Phong.”
“Được, con sẽ liên lạc với cô ấy ngay.”
“Ừm.”
Nhưng Chu Tiễn Nam không gọi trực tiếp cho Nam Khuê, mà gọi cho Lục Kiến Thành trước.
“Có tin tức tốt, chắc anh cũng không ngờ rằng mẹ tôi thế mà lại quen biết với cha của Khuê Khuê.”
“Thật sao?” Hiển nhiên, Lục Kiến Thành cũng rất kinh ngạc.
“Mẹ tôi nói rằng bà ấy sẽ đích thân nói với Khuê Khuê về cha của cô ấy, anh mau đưa Khuê Khuê đến đây ngay đi.”
“Được, vậy tôi cúp máy trước.”
Sau đó, Lục Kiến Thành ngay lập tức gọi điện cho Nam Khuê.
“Bà xã à, em mau thay quần áo và trang điểm nhẹ. Có manh mối về cha của em. Anh sẽ về nhà đón em.”
Tim Nam Khuê lập tức đập loạn xạ vì kích động, ngay cả giọng nói cũng run lên: “Được rồi, em sẽ thay đồ ngay.”
“Ừm, nửa tiếng nữa anh sẽ về.”
Lục Kiến Thành về sớm hơn dự tính vài phút, Nam Khuê cũng nhanh chóng lên xe.