Chương 414
Nhưng chị ấy không ngờ được rằng mình còn chưa chờ được Niệm Niệm đã chờ được Hoắc Ti Yến, đúng là gặp quỷ rồi.
Nguyễn Đồng vẫn chưa nghĩ được cách nên đối phó như thế nào nên trực tiếp đi qua đó.
Chỉ muốn thoát được một kiếp trước mắt.
Lần trước khi Niệm Niệm uống say quay về, Hoắc Ti Yến đã dặn chị rất rõ: Sau này đừng để Niệm Niệm uống nhiều rượu như vậy.
Lần này thì hay rồi, hai người uống đến mềm nhũn người.
Xong, xong.
Bây giờ trong lòng Nguyễn Đồng vô cùng hoảng loạn.
Chị chỉ cầu mong Hoắc Ti Yến không phát hiện ra mình.
Đúng lúc này, giọng Hoắc Ti Yến truyền đến từ phía sau: “Chị Đồng? Sao chị lại ở đây? Niệm Niệm về chưa?”
“À, chuyện là Niệm Niệm vẫn còn quay phim, có lẽ tối muộn cô ấy mới về, tổng giám đốc Hoắc, sao anh lại ở đây?” Nguyễn Đồng lập tức cười nói.
Hoắc Ti Yến gật đầu: “Cô ấy ở phòng nào, mang tôi đến đó.”
Nguyễn Đồng do dự một chút rồi nói: “Tổng giám đốc Hoắc, có lẽ hôm nay không tiện lắm, bạn thân của Niệm Niệm đến tìm cô ấy, hai cô ấy ở chung một phòng.”
Hoắc Ti Yến nhíu mày, nhìn về phía Lục Kiến Thành.
Lục Kiến Thành tiến lên nói: “Đưa tôi lên lấy hành lí, tôi và Nam Khuê sẽ thuê phòng khác.”
“Ôi, tổng giám đốc Hoắc, chuyện này…” Nguyễn Đồng cười nói: “Nếu không có sự đồng ý của Niệm Niệm và cô Nam Khuê mà đã tự quyết định, nếu như hai người họ biết thì…”
“Tôi biết giải thích như thế nào.” Lục Kiến Thành nói.
Bây giờ trong lòng Nguyễn Đồng đang không ngừng chửi bậy.
Hôm nay chị ấy ra ngoài không xem ngày hoàng đạo sao, hết gặp chuyện khó giải quyết lại còn gặp một Đại Phật ở đây nữa.
Một người là được rồi, đây lại còn là hai người.
Hai người đều là ông chủ lớn, mà chị ấy cũng chỉ là một người bé nhỏ, ai cũng không thể đắc tội được.
Nhất là khi nghĩ đến tương lai của Niệm Niệm, chị ấy lại càng không dám đắc tội.
“Chị Đồng khó xử như vậy sao?” Hoắc Ti Yến nói.
Nguyễn Đồng lập tức nở nụ cười nói: “Đâu có, tôi sẽ mang hai người lên.”
Dứt lời ba người đều chuẩn bị đi vào thang máy.
Đột nhiên sau lưng có một tiếng gọi mạnh mẽ: “Chị Đồng, về rồi, Niệm Niệm về rồi!”
Nguyễn Đồng lập tức dừng chân lại, nghĩ thầm, toang rồi.
Lúc chị ấy xoay người lại, Hoắc Ti Yến và Lục Kiến Thành đều đã xoay người.
Khi thấy Lâm Niệm Sơ và Nam Khuê gần như say đến bất tỉnh nhân sự, đứng cũng không vững, mắt cũng không mở được, khuôn mặt điển trai của hai người đàn ông lập tức tối lại.
Không khí xung quanh hai người cũng trở nên lạnh đến mức đóng băng.