*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà ở trước mặt vị ‘thần y’ nước Yên, ngay cả đám thế hệ Trung y đi trước là Vương Trọng Quang, Thẩm Dũng và Lư Thế Giang cũng phải làm theo nghi lễ hậu bối, đặc biệt là y thuật của Sơn Hạ Chu Tài càng khiến đám người Vương Trọng Quang khen không ngớt lời. Loại khen ngợi này không liên quan đến biên giới, chỉ liên quan đến y thuật cao thấp và y đức. Rất dễ nhận ra, Sơn Hạ Chu Tài làm rất tốt hai phương diện này.
Advertisement
Mà dưới sự yên tĩnh này, đại hội giao lưu y thuật cuối cùng đã mở màn.
Địa điểm ở phòng khám Trung y Tế Thế Đường lớn nhất Hưng Nguyên.
Advertisement
Khi Đường Tuấn đi đến Tế Thế Đường, trông thấy người đang nghênh đón khách khứa trước Tế Thế Đường thì không khỏi nhướng mày.
“Bác sĩ Đường, đã lâu không gặp.” Trông thấy Đường Tuấn, Hình Công Huy chủ động tiến lên đón, mỉm cười chào hỏi.
“Ừ.” Đường Tuấn khẽ gật đầu.
Hạ Văn Thanh đứng cạnh thấp giọng nói bên tai Đường Tuấn: “Ông chủ phía sau Tế Thế Đường là Hình Công Huy, sân của đại hội giao lưu lần này là do anh ta cung cấp.”
Hình Công Huy cười ha ha nói: “Lần này Tế Thế Đường có thể trở thành nơi tổ chức đại hội giao lưu, Huỳnh tôi cảm thấy may mắn và vinh hạnh. Xưa kia ở thành phố Vinh, nếu không có Bác sĩ Đường ra tay, e rằng bây giờ Hình tôi không thể đứng được ở đây. Cho nên nếu như Bác sĩ Đường có gì cần thì cứ việc nói với tôi, tôi tuyệt đối không từ chối.”
Lần này, Đường Tuấn chỉ khẽ gật đầu chứ không đáp lại nhiều.
Ban đầu, ấn tượng của anh với Hình Công Huy không hề tồi, nhưng sau đó, Hình Công Huy lại cấu kết thành một giuộc với Thẩm Dũng, mưu đồ mượn tay anh để lợi dụng Trung y giành được lợi lớn, thế là chút ấn tượng ấy đã hoàn toàn tan biến.
Anh không biết ý đồ của Hình Công Huy là gì, nhưng đã không còn quan trọng. Hôm nay, thứ mà anh thật sự để ý là Vu Môn, Trung y vẫn còn những thế gia ở ẩn sắp xuất hiện, ngay cả cậu cả đang nổi là Lý Hùng Cường đó cũng không phải điều anh để ý, hành động của Hình Công Huy lại càng khó làm cho anh nổi hứng thú.
Dường như Hình Công Huy chẳng hề nhận ra thái độ hời hợt của Đường Tuấn. Anh ta trịnh trọng nói: “Đại hội hôm nay là chuyện liên quan đến vinh nhục của Trung y, xin Bác sĩ Đường nhất định phải dốc sức ứng phó.”
Đường Tuấn cười nhạt, xem như là đáp lại.
Chờ sau khi Đường Tuấn đi vào Tế Thế Đường, trên khuôn mặt tròn trĩnh của Hình Công Huy lộ ra một nụ cười mang ý tứ sâu xa.
“Tìm ít thời gian để kiểm tra chút chuyện của Tế Thế Đường và Hình Công Huy mấy năm nay.” Đường Tuấn ngồi trong phòng khách của Tế Thế Đường, nói với Hạ Văn Thanh.
Hạ Văn Thanh đáp lời.
Sau khi Đường Tuấn đến Tế Thế Đường không lâu, Sơn Hạ Chu Tài cũng tiến vào phòng khách dưới sự dìu đỡ của Ma Sinh Long Nhật. Có rất nhiều kẻ nhà giàu và quyền quý đi theo sau lão, trên mặt tràn đầy vẻ nịnh hót.
“Y thuật của Sơn Hạ Chu Tài cao siêu, rất nhiều tài phiệt nước Yên đều từng nhận được ân huệ của ông ta. Trong lứa Trung y trẻ tuổi, có rất nhiều người từng được ông ta chỉ bảo. Có người từng nói rồi, một câu nói của Sơn Hạ Chu Tài có thể có trọng lượng hơn cả rất nhiều tài phiệt cầm quyền. Những lời này không hề giả. Đại hội đợt này vốn là đệ tử của ông ta - Ma Sinh Long Nhật tham gia, không ngờ ông ta lại sẽ tham dự.” Hạ Văn Thanh nghiêm nghị nói.