CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Song giờ đây, công phu bồi dưỡng phẩm chất đức hạnh của Diệp Thanh Phương đã tiến bộ kha khá, tuy trong lòng thầm hận, nhưng ngoài mặt lại giả vờ tươi cười, khiến người ta không nhìn ra suy nghĩ trong nội tâm anh ta.  

Advertisement

"Ngài Tống, tổng giám đốc Tần, tôi đã sai người đặt tiệc rượu ở Thụy Khê Lâu rồi, chúng ta đến đó vừa ăn cơm vừa bàn thủ tục hợp tác cụ thể nhé." Diệp Thanh Phương cười nói: "Tổng giám đốc Tần, tôi đã dặn người chọn kỹ lựa khéo mấy em nữ sinh đại học để phục vụ riêng cho ngài, hy vọng ngài có thể hài lòng."  

Advertisement

Trong lúc nhất thời, Tần Hiếu Minh mặt mày hớn hở, vỗ vai Diệp Thanh Phương, nói: "Diệp Thanh Phương, cậu làm khéo lắm, rất tốt. Nếu có cơ hội, tôi sẽ khen cậu đôi câu thay cậu với thầy tôi nhé."

"Tần Hiếu Minh, em bớt phóng túng lại một chút đi. Đây không phải Đông Nam Á, mà là Việt Nam ngọa hổ tàng long." Tống Tử Phong nhăn mày, lên tiếng nhắc nhở.  

"Không sao đâu sư huynh à. Anh cũng nghe thấy rồi đấy, chẳng qua là mấy nữ sinh viên đại học, không có ô dù gì, chơi một chút cũng không xảy ra chuyện gì đâu. Em nghe nói bây giờ có rất nhiều nữ sinh viên đại học chủ động đi tiếp khách vì một cái điện thoại hoặc một chiếc túi hàng hiệu ấy mà, cùng lắm thì đến lúc đó em cho riêng mấy nghìn đồng tiền là được." Tần Hiếu Minh cười hì hì, đáp. Vừa nghe ông ta dáng vẻ ăn nói của ông ta đã biết ngay là tay già đời.  

"Tổng giám đốc Tần, sao có thể để ngài tốn kém chứ? Những em nữ sinh viên đại học đó được hầu hạ ngài là vinh hạnh của bọn họ." Tề Hưng trầm giọng nói.  

Tống Tử Phong nghe thấy vậy thì mày mới giãn ra. Tuy anh ta còn muốn khuyên thêm, nhưng cũng không muốn khiến Tần Hiếu Minh khó xử, vì dù sao, anh ta cũng đang cần đối phương, thầm nghĩ: "Thôi, cũng chỉ ăn bữa cơm, chơi mấy em nữ sinh viên đại học mà thôi. Chỉ cần không chạm mặt vị cao thủ lôi kiếp ẩn giấu kia thì thành phố Vinh này cũng chẳng còn cao thủ nào đáng gờm hết."  

"Thầy và sư thúc Công Thành Toại đã đi chúc mừng Băng Cung, có lẽ cũng sắp quay về rồi. Dạo này, các khu vực trong Đông Nam Á hết sức bất ổn, cần thầy và sư thúc nhanh chóng quay về trấn giữ. Lần này Tô Phi Hùng bị người ta đánh chết trong đại hội giao lưu diễn ra ở đảo Phú Quốc, lão già đầu kia của giáo Hắc Ma như bị điên rồi ấy, phát động đệ tử toàn giáo điên cuồng giết chóc, mơ tưởng luyện chế ra một món pháp khí mạnh nhất trên đời. Vả lại, nghe nói Demon đã giáng sinh ở phương tây rồi. Tuy không biết tin này là thật hay giả, nhưng chỉ e trong khoảng thời gian rất dài kế tiếp chúng ta sẽ khó mà sống yên ổn được. Lần này đến Việt Nam, hi vọng có thể mời chào một ít nhân tài để chuẩn bị cho tương lai."  

Lòng Tống Tử Phong vô cùng lo lắng. Hợp tác với Diệp Thanh Phương chỉ là một việc nhỏ, mục đích thật sự trong chuyến đi đến Việt Nam lần này của anh ta chính là muốn tìm một ít cao thủ võ đạo hoặc thuật phát để hợp tác, mưu tính chuyện tương lai.  

Thụy Khê Lâu là nhà hàng Đông Nam Á có hương vị chính tông nhất tại thành phố Vinh, dù là phong cách trang trí hay quần áo của người phục vụ thì đều mang theo nét đặc sắc rõ ràng của Đông Nam Á.  

Trong một phòng bao trong lâu, bốn người bao gồm hai anh em Đường Tuấn, Đường Lệ, Thẩm Dũng, Thẩm Ngọc Nhu ngồi xung quanh. Hàn Không Tử và Công Thành Toại cũng biết Đường Tuấn có vài lời muốn nói riêng với họ nên đã tìm cớ tạm thời rời đi, không ở lại làm gai mắt người khác.  

"Ngọc Nhu, sau này em cứ tu hành bộ Cửu U Hàn Kinh mà anh đã dạy, có chỗ nào không hiểu thì lập tức bảo anh giảng cho. Giờ em có cơ thể Vô Cực, nhất định không được tham nhanh khi tu luyện, phải luyện vững nền tảng thì mới có thể đi xa hơn." Đường Tuấn dặn dò Thẩm Ngọc Nhu.  

Công pháp mà anh truyền dạy cho Thẩm Ngọc Nhu chính là Cửu U Hàn Kinh, công pháp của một tiền bối có cơ thể Vô Cực để lại trong ngọc trụ Phục Ma từ vài nghìn năm trước. Khi tu luyện đến bậc uyên thâm, người tu luyện có thể triệu hồi lửa Cửu và và Cửu U Hàn Khí, có thể đốt cháy bầu trời và đóng băng mọi thứ. Hai ngày nay, Đường Tuấn đã tiến hành sửa đổi một chút trong công pháp Cửu U Hàn Kinh để tiện cho Thẩm Ngọc Nhu tu luyện hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc