CHIẾN THẦN THÁNH Y

Người đàn ông trẻ tuổi đối diện Đường Tuấn rốt cuộc ngồi không yên, từ trên ghế ngã xuống đất, ngoài miệng không ngừng lẩm bẩm nói: “Xong rồi xong rồi”  

“Chết chắc rồi.”  

Những người khác trong tửu lâu nhìn ánh mắt Đường Tuấn đã giống như đang nhìn người chết, hơn mười vị tướng lĩnh đội Hắc Hổ Động Hư Cảnh đồng thời xuất hiện, cái này có chút đáng sợ, đủ để đánh chết cảnh giới Thần Quân bình thường rồi! Niềm vui trên mặt Vương Húc càng thêm nồng đậm, những tướng lĩnh đội Hắc Hổ này mỗi một người đều là nhân vật ngày thường anh ta cao không thể chạm tới, hiện tại xuất hiện nhiều như vậy, làm cho anh ta kích động đến nói không nên lời.  

“Lần này thật sự là phát đạt rồi, nếu tôi dựa vào công lao này tiến vào đội Hắc Hổ, nói không chừng sẽ được một vị thống lĩnh nào đó đánh giá cao, đến lúc đó bất luận tu hành hay là tiền đồ đều sẽ suôn sẻ!”  

Vương Húc lúc này hận không thể lớn tiếng hô to, quả thực là ông trời đều giúp anh ta.  

Nhưng sau khi hơn mười thống lĩnh đội Hắc Hổ xuất hiện cũng không nói gì, chỉ nhìn thoáng qua Đường Tuấn phía dưới rồi khẽ gật đầu, đứng ở phía trước gần trăm người đội Hắc Hổ.  

Bầu trời tối đen, trong thiên địa hầu như không có âm thanh nào khác, đây chính là uy thế do đội Hắc Hổ tạo thành.  

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Vương Húc lộp bộp một chút, môi không ngừng run rẩy.  

Ầm ầm.  

Một cỗ uy áp không cách nào hình dung xuất hiện ở giữa sân, một thân ảnh như người khổng lồ theo đó xuất hiện, trong nháy mắt che đi ánh mặt trời.  

Trong phạm vi rộng lớn này đều tối tăm xuống, giống như ngày tận thế đang đến.  

“Thống lĩnh Tùng Tán!”  

“Ra mắt Tùng Tán thống lĩnh!”  

Sau một lúc im lặng, đám đông bên dưới đồng loạt hô lên, hướng về phía thân ảnh khổng lồ kia mà hành lễ.  

Vương Húc giờ phút này xem như là một kẻ ngoại đạo, đứng trong đám người của đội Hắc Hổ nhưng không có hành lễ.  

Nhưng cả người anh ta run rẩy, trong đầu hiện ra một ít tin tức về thống lĩnh Tùng Tán.  

Các tướng lĩnh của đội Hắc Hổ anh ta còn ít nhiều nghe nói qua, thậm chí có cơ hội gặp qua một hai lần. Nhưng thống lĩnh cảnh giới Thần Quân, đối với anh ta mà nói chỉ tồn tại trong truyền thuyết.  

Đội Hắc Hổ tổng cộng có mười vạn tu sĩ, hai trăm tướng lĩnh, hai mươi thống lĩnh.  

Mà Tùng Tán lại là cường giả trong thống lĩnh, nghe nói xuất thân từ cự nhân nhất tộc, chiến lực phi phàm, là vị tướng đáng tin cậy của Cổ Linh Vương.  

Nghĩ tới đây, Vương Húc nhịn không được nhìn về phía Đường Tuấn trong tửu lâu, trong lòng tràn đầy nghi ngờ: “Làm sao có thể? Anh ta chẳng qua là đắc tội một Tư Hỏa. Làm sao có thể dẫn ra nhân vật lớn cấp thống lĩnh được! Tôi chưa từng nghe qua Tư Hỏa đại nhân có mối quan hệ nhân mạch này.”  

“Đứng dậy đi.”  

Tùng Tán giơ tay lên.  

Mọi người phía dưới lục tục đứng dậy.  

Người đàn ông trẻ tuổi đối diện Đường Tuấn hoàn toàn xụi lơ trên mặt đất, trên mặt đất ướt một mảng lớn, thế nhưng không tự chủ được.  

Đường Tuấn thấy thế thì không khỏi lắc đầu. 

Bình luận

Truyện đang đọc