CHIẾN THẦN THÁNH Y

Căn nguyên sinh mệnh cùng ngũ hành, sau khi anh bước vào cảnh giới Thần Quân mới chậm rãi có hiểu biết sơ bộ.  

Đứng cao bao nhiêu, nhìn bao xa, những lời này thật sự không sai.  

Khi Đường Tuấn thúc dục căn nguyên sinh mệnh, một cỗ lực lượng vô hình lấy Đường Tuấn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.  

Căn bản anh ở nơi này có không ít tiên thảo linh chi, nhưng mấy thứ này trong nháy mắt khô héo, giống như bị tước đoạt sinh mệnh.  

Đây chính là sự bá đạo của căn nguyên sinh mệnh, cướp đoạt sinh mệnh ngoại giới để dùng cho riêng mình! Trong máu của Cổ Linh Vương, lực thời gian cùng sinh mệnh chi năng của Đường Tuấn đang chiến đấu chống lại.  

Pang! Kéo dài một lát, máu trực tiếp nổ tung, hóa thành sương mù máu! Đường Tuấn nhíu mày, anh cũng không hy vọng xa vời có thể trực tiếp hóa giải thương thế do căn nguyên thời gian lưu lại, mà là muốn dùng sinh mệnh chi năng cùng lực thời gian hình thành một cái cân bằng.  

Nhưng không nghĩ tới lực thời gian lại đáng sợ như vậy.  

“Gia tăng sinh mệnh chi năng rót vào.”  

Đường Tuấn tiếp tục thử, anh tin rằng chỉ cần tỷ lệ của hai thứ hòa giải tốt, vậy khẳng định có thể hình thành sự cân bằng.  

Mà khi Đường Tuấn tiến hành những thử nghiệm này. Cổ Linh Cương thân ở trong hoàng cung sắc mặt đột nhiên biến đổi, lẩm bẩm nói: “Đây là sức mạnh gì?”  

Khi Đường Tuấn thúc dục sinh mệnh bổn nguyên cướp đoạt sinh mệnh chi năng của tiên thảo bên ngoài, Cổ Linh Vương cảm ứng được tim đập nhanh, giống như lúc trước đối mặt với căn nguyên thời gian vậy.  

“Chẳng lẽ cậu ta nắm giữ một loại lực căn nguyên?”  

Thần sắc Cổ Linh Vương thần sắc kịch liệt biến đổi thất thường, trong con ngươi già nua chớp động, không biết đang suy nghĩ cái gì.  

Ba ngày sau, tiên thảo linh chi cách chỗ Đường Tuấn chết hơn phân nửa, những thứ chưa chết cũng đều khô héo rất nhiều.  

So sánh với thực vật xanh mướt xung quanh, thật sự có chút không hợp.  

Nếu như không phải Cổ Linh Vương có dặn dò, chỉ sợ đã có người đến hỏi tội Đường Tuấn rồi.  

Trong phòng, Đường Tuấn nhìn giọt máu lơ lửng trên không trung.  

Ở sâu trong huyết dịch, có thể cảm ứng được hai cỗ lực lượng ngang nhau đang đối kháng.  

Trên mặt Đường Tuấn lộ ra một nụ cười, nói: “Thành công rồi.”

Trong đại điện yên tĩnh, Đường Tuấn đang biểu diễn với Tề Tinh và Cổ Linh Vương.  

Khi nhìn thấy lực thời gian và sinh mệnh trong máu hình thành một sự cân bằng gần như hoàn mỹ, hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi nhìn Đường Tuấn.  

Đường Tuấn nói: “Tôi cũng không có biện pháp trị liệu thương thế do căn nguyên thời gian tạo thành, nhưng có thể dùng phương pháp này làm chậm lại sự chuyển biến của thương thế.”  

Anh đột nhiên nhướng mày, do dự nói: “Chỉ là phương pháp này không nhất định hữu dụng.”  

Tề Tinh khó hiểu, nói: “Phương pháp này đã thí nghiệm qua, làm sao lại vô dụng chứ?”  

Đường Tuấn chỉ vào giọt máu kia, lại chỉ chỉ Cổ Linh Vương, nói: “Đây chỉ là một giọt máu của Cổ Linh Vương, những sinh mệnh chi năng này có thể tạm thời cùng lực thời gian trong đó hình thành cân bằng. Nhưng trong cơ thể Cổ Linh Vương có bao nhiêu máu, lại cần bao nhiêu lượng sinh mệnh chi năng khổng lồ?   

Tề Tinh cùng Cổ Linh Vương đồng thời ngẩn ra, cũng nhất thời hiểu được, không khỏi lâm vào trầm tư.  

Bình luận

Truyện đang đọc