CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khí tức đáng sợ mà Đường Tuấn cảm nhận được trước kia chính là từ nơi này truyền đến.  

Khác với long uy mênh mông cuồn cuộn, hơi thở này khiến cho người khác cảm thấy sự hung ác, Tu Giả có tinh thần lực hơi yếu chút e là trong nháy mắt sẽ bị sa vào bên trong.  

"Đây là vết thương do Tôn Giả tạo thành."  

Ánh mắt của Đường Tuấn không ngừng run rẩy, không khỏi kinh hãi.  

Thần Long gật đầu nói: "Không sai, nói đúng ra là bị sức mạnh tiểu thế giới của Tôn Giả đánh tới tạo thành."  

Đường Tuấn khẽ động trong lòng, nhịn không được mà hỏi: "Tiểu thế giới có được lực lượng mạnh mẽ tới như vậy sao?"  

Thần Long chậm rãi nói: "Tôn Giả trước kia, phần lớn tiểu thế giới của Tu Giả đều rất nhỏ bé và yếu ớt, thuộc về giai đoạn không ngừng bồi dưỡng và trưởng thành. Nhưng một khi đạt được Tôn Giả, tiểu thế giới sẽ xuất hiện biến chất. Trong lúc Tôn Giả chiến đấu, phần lớn đều là chiến đấu trong tiểu thế giới. Bọn họ vận dụng là hoàn toàn khống chế sức mạnh của tiểu thế giới trong tay, chiến lực được phát huy ra đương nhiên cũng sẽ vượt xa Tu Giả sử dụng pháp tắc thiên địa. Vết thương trên người của tôi chính là do sức mạnh tiểu thế giới của Tôn Giả để lại."  

Ông ta lắc đầu nói: "Mấy thứ này nói nhiều với cậu cũng vô ích thôi, không phải cậu muốn xem thương thế của tôi à, bây giờ thấy rồi thì không biết có cảm nghĩ thế nào?"   

Trong giọng nói mang theo đùa cợt nhàn nhạt, hiển nhiên cũng không có ôm hy vọng gì với Đường Tuấn.  

Đường Tuấn không trả lời, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lỗ thủng màu đen.  

Thần niệm của anh mang theo pháp lực xông ra, chậm rãi đến gần vết thương của Thần Long.  

Càng tiếp cận thì sát khí càng dày đặc hơn, sắc mặt của Đường Tuấn từ từ trở nên trắng bệch.  

Hờ hờ.  

Lúc Pháp lực và Thần niệm của Đường Tuấn va chạm vào tầng ngoài của khí tức màu đen thì pháp lực và Thần niệm chợt tan rã rồi hoá thành một làn khói trắng, Đường Tuấn buộc lòng phải chuyển pháp lực và Thần niệm nhanh ra ngoài.  

Quá trình này rất nguy hiểm, một khi bị khí tức màu đen này nhiễm lên rồi tiến vào trong cơ thể của anh thì hậu quả không thể lường trước được.  

Nhưng anh phải kiên trì, lúc này Thần niệm của anh đang thâm nhập vào lỗ thủng màu đen, quan sát kết cấu của hơi thở này với khoảng cách gần.  

"Hơi thở này với pháp lực và tinh huyết của Thần Long không hợp nhau, nhưng lại có thể hấp thụ pháp lực và tinh huyết của Thần Long để sử dụng."  

Kiểm tra một lúc lâu, Đường Tuấn cuối cùng cũng tổng kết ra một ít quy luật.  

Trong lòng anh khẽ động, sao thuộc tính của hơi thở này lại tương tự với cổ ma nhất tộc như vậy?  

Thần niệm của anh tạm thời rời khỏi lỗ thủng màu đen, từ bốn phía của lỗ thủng màu đen tiến vào trong cơ thể Thần Long.  

Theo động tác của Thần niệm anh, kinh mạch và khiếu huyệt xung quanh lỗ thủng

Bình luận

Truyện đang đọc