CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một thiếu nữ áo lam cầm một thanh cự kiếm đánh lùi bóng dáng màu trắng bạc.  

Bóng dáng trắng bạc lùi về phía sau một lúc, hiện ra nguyên hình lại là một con báo.  

Chỉ là không giống với con báo bình thường, khí tức của con báo này rất mạnh mẽ, rõ ràng đã đạt tới cảnh giới Thần Quân trung kỳ.  

Lông của nó có màu trắng bạc, cơ bắp của chân rất phát triển.  

Bốn phía thiếu nữ áo lam còn có năm sáu người.  

Thiếu nữ áo lam vừa nói xong, những người khác lập tức nhìn về phía thanh niên lúc này đang chiến đấu với con báo Tật Phong.  

Tay của thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng cầm một cây trường thương màu đen, đánh nhau không phân biệt cao thấp với báo Tật Phong.  

Ngoại trừ thanh niên này có cảnh giới Thần Quân trung kỳ ra, thì những người khác đều là cảnh giới Thần Quân sơ kỳ.  

“Hì hì.  

Một tiểu đội săn giết mà ngay cả cảnh giới Thần Quân hậu kỳ cũng không có, còn dám tới giết tao.  

Chịu chết đi.”  

Báo Tật Phong mở miệng thản nhiên nói tiếng người.  

Bỗng nhiên tốc độ của nó nhanh hơn mấy phần, một trảo vỗ vào ngực thanh niên.  

Móng vuốt sắc bén trực tiếp xé rách da thịt thanh niên, máu tươi phun ra ngoài.  

Sắc mặt thanh niên đột nhiên trắng bệch, cấp tốc lùi lại.  

Những người khác lập tức vây anh ta ở giữa.  

“Toi rồi.  

Sợ là hôm nay tiểu đội săn giết Chiến Thần chúng ta sẽ phải bại rồi.”  

Trong đầu thanh niên bỗng hiện lên ý niệm này.  

“Các người đi mau đi, để tôi chặn nó lại.”  

Thanh niên hét lớn.  

Những người khác đều lần lượt lắc đầu, kiên quyết nhìn báo Tật Phong, không một ai lùi lại.  

“Chết đi.”  

Báo Tật Phong gào thét một tiếng, tập kích giết về phía mấy người đó.  

Trong ánh mắt thiếu nữ áo lam đỏ bừng, trong lòng tràn đầy không cam lòng: “Lẽ nào chúng ta thật sự phải chết ở nơi này sao?”  

Khí tức tanh hôi của báo Tật Phong đã đánh đến, cô ta đã không còn bất kỳ ảo tưởng gì nữa.  

Chính ngay lúc này, một bóng dáng xuất hiện trước mặt bọn họ.  

Tay người đó vung lên, báo Tật Phong lập tức bị đánh bay ra ngoài.  

Thân thể báo Tật Phong bị đánh lùi trăm mét, ánh mắt dữ tợn nhìn người đến, nói: “Là ai?”  

Đường Tuấn nhìn báo Tật Phong trước mắt, khẽ chau mày.  

Ngoại giới cũng có vật chủng như báo Tật Phong nhưng tu vi lại không mạnh như vậy, dường như hoàn cảnh của chiến trường kỷ nguyên thích hợp để tu hành hơn.  

“Muốn chết.”  

Nhìn thấy Đường Tuấn thất thần, báo Tật Phong quát một tiếng, vô số phong đao hàng lâm rậm rạp bắn về phía Đường Tuấn và mấy người thiếu nữ áo lam từ trong không trung.  

“Cẩn thận.”  

Bình luận

Truyện đang đọc