CHIẾN THẦN THÁNH Y

Nhưng mà chưa đợi cô ta phản ứng, đòn công kích của Từ Linh Anh đã đến ngay trước mặt.  

Với một mâu long trời lở đất giống như là có thể cắt đứt vũ trụ ngân hà!  

Advertisement

Dưới mối nguy mạnh mẽ, Đồ Yên Nhi tập trung sức mạnh toàn thân, đánh một chưởng về phía trước. Pháp lực lớn gấp mấy lần so với trước ở trong cơ thể phi nhanh ra, sau đó một tiếng ầm vang lên, hóa thành một đạo pháp chi lực gào thét ra.  

Advertisement

Ầm!  

Từ Linh Anh chỉ ngăn cản được chốc lát, sau đó liền bị một lực cực lớn đánh vào người.  

Lách cách lách cách!  

Tiếng gãy xương toàn thân vang lên, còn có cả tiếng đứt gãy của kinh mạch. Càng khiến Từ Linh Anh hoảng sợ hơn chính là, dường như nguyên đan của anh ta cũng không chịu nổi loại áp lực này, từng chút một nứt ra, cuối cùng đan nguyên bị phá nát!

Nôn ra máu dữ dội! Cả người Từ Linh Anh giống như là quả bóng bị vỡ tung với vô số lỗ thủng, máu tươi chảy ròng, bỗng chốc máu nhuộm đỏ cả quần áo, phù phù một tiếng. Từ Linh Anh giống như là cái giẻ rách nát vứt xuống mặt đất, hơi thở vô cùng yếu ớt.  

"Linh Anh!" Từ Phong Trung hét lớn một tiếng, vội vã chạy tới, ôm lấy Từ Linh Anh.  

Ông ta vốn đứng ở một bên canh chừng, để phòng hai người Đường Tuấn chạy trốn. Còn về phần Đồ Yên Nhi ra tay thì lại không coi trọng, dù sao trước đây Đồ Yên Nhi không đánh lại được một chiêu của anh ta, bởi vậy khó tránh khỏi có chút bất cẩn. Không ngờ rằng một chút bất cẩn này lại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, càng không ngờ được rằng người phụ nữ Đồ Yên Nhi này lại có thể ra đòn mạnh như vậy, một chiêu này đánh trọng thương Từ Linh Anh.  

Hai con ngươi trong mắt của Từ Linh Anh dần rã rời, ngược lại trên mặt lộ ra biểu cảm nhẹ nhõm.  

Từ Phong Trung điên cuồng truyền pháp lực vào trong cơ thể của Từ Linh Anh. Pháp lực của cảnh giới Nguyên Anh, chỉ cần còn một hơi thể cũng có thể cứu được. Nhưng lúc này, dù cho Từ Phong Trung phát ra như thế nào, những pháp lực này vừa đi vào cơ thể của Từ Linh Anh tự động đi ra ngoài, trở về lại trời đất. Từ kinh mạch toàn thân của Linh Anh vỡ vụn, nguyên đan nát giống như là một cái thùng bị thủng một lỗ to, không có cách nào dung nạp được một chút pháp lực.  

"Nhị thúc, không cần lãng phí pháp lực." Sắc mặt của Từ Linh Anh bình tĩnh, nói với Từ Phong Trung. Một chưởng vừa rồi của Đồ Yên Nhi, đã đánh tan mọi sinh cơ trong cơ thể của anh ta.  

Anh ta khó khăn ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đồ Yên Nhi nói: "Thì ra người mạnh nhất của Độc Tông không phải là Đồ Yên Vũ, mà chính là cô. Cô lại che giấu sâu như vậy!"  

Trước đây Đồ Yên Nhi còn không thể tiếp được một chiêu nào, nhưng bây giờ một chỉ cần một chiêu đánh anh ta trọng thương, chỉ có thể là che giấu năng lực. Từ Linh Anh làm sao cũng không nghĩ được, Đồ Yên Nhi lại không hề che dấu thực lực, thực lực của cô ta chỉ trong thời gian ngắn này có thể tăng lên.  

Ngoài Từ Linh Anh không ngờ tới, ngay đến cả Đồ Yên Nhi cũng không thể ngờ rằng, Từ Linh Anh còn không phải là đối thủ của chị gái mà mình lại có thể một chưởng đánh trọng thương được. Lúc này cô gái còn đang trong trạng thái mù mờ, nhìn vào bàn tay của mình, cũng không dám tin. 

Bình luận

Truyện đang đọc