CHIẾN THẦN THÁNH Y

“Tôi tu luyện công pháp ở trong hồ Hỏa Viêm bị áp chế tương đối nhỏ, dựa vào tinh thần lực có thể dò xét phạm vi năm ngàn km xung quanh, chỉ cần ở trong phạm vi này, cậu cũng đừng hòng chạy thoát.”  

“Dựa vào một tấm bản đồ mà dám xông vào hồ Hỏa Viêm, thật sự là người vô tri không sợ. Cho dù tinh thần lực của cậu so với tu sĩ bình thường mạnh hơn. Nhưng ở trong hồ Hỏa Viêm chỉ sợ cũng chỉ có thể dò xét phạm vi một ngàn km. Chút khoảng cách này, tùy thời đều có thể lấy mạng của cậu.”  

Các chủ Diệp rất tự tin, giống như mèo vờn chuột vậy.  

Trong hồ Hỏa Viêm, cảm giác tinh thần lực cường đại có thể tránh được rất nhiều nguy hiểm trước. Mà tinh thần lực của các chủ Diệp trời sinh cường đại, cho dù bị thương, vẫn như cũ so với tu sĩ cảnh giới Hợp Thể đỉnh phong mạnh hơn không ít, đây cũng là nguyên nhân ông ta dám trực tiếp vọt vào.  

“Cơn bão Hỏa Viêm.”  

Lúc này, sắc mặt Đường Tuấn ở phía trước đột nhiên biến đổi.  

Trong cảm giác của anh, phía trước cách anh hai vạn km, một cơn bão do các loại lửa tạo thành đang nhanh chóng tiến gần về hướng anh. Cơn bão Hỏa Viêm bao trùm gần 2.000 km và tiếp tục mở rộng. Loại cơn bão Hỏa Viêm này là một trong những nguy hiểm phổ biến nhất của hồ Hỏa Viêm, chẳng qua cơn bão Hỏa Viêm lớn như vậy vẫn rất hiếm thấy.  

Nơi cơn bão Hỏa Viêm đi qua, không gian đều bị xé rách, lộ ra một khu vực hoàn toàn hư vô.  

Đường Tuấn vốn định đi đường vòng, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, thầm nghĩ: “Không biết ông ta có thể chịu được cơn bão Hỏa Viêm hay không?”  

Trong lòng nghĩ tới những điều này, anh ngược lại gia tốc bay về phía nơi cơn bão Hỏa Viêm.  

“Ha ha ha, ngoan cố chống cự.” Các chủ Diệp thấy thế, cũng tăng nhanh tốc độ.  

Phạm vi hai người không ngừng tiếp cận, đã không tới năm ngàn km.  

“ác chủ Diệp cười to nói: “Cậu xong rồi.”  

Đường Tuấn cũng lớn tiếng nói: “Ông xem rõ rồi nói sau đi.”  

Các chủ Diệp khó hiểu, nhưng sau một khắc sắc mặt ông ta đột nhiên biến đổi.  

Cơn bão Hỏa Viêm khổng lồ lúc này đã mở rộng ra bán kính ba ngàn km, xuất hiện trong cảm giác của ông ta. Lửa ở xung quanh giống như bị hấp dẫn, toàn bộ hướng về cơn bão Hỏa Viêm lướt qua, làm cơn bão Hỏa Viêm lớn mạnh hơn.  

“Cái này, cái này.”  

Đối mặt với cơn bão Hỏa Viêm khổng lồ như vậy, trong lòng các chủ Diệp run lên, ông ta nhìn bóng dáng Đường Tuấn phía trước, nói: “Tên kia chẳng lẽ cảm ứng trước.”  

Nhưng ngay lập tức ông ta từ chối phỏng đoán này.  

Một tên tinh thần lực dò xét không quá một ngàn km, làm sao có thể sớm tìm hiểu được cơn bão Hỏa Viêm.  

“Các chủ Diệp, ông dám đuổi theo không?” Đường Tuấn quay đầu lại nhìn thoáng qua các chủ Diệp, cười lạnh nói.  

Nói xong, anh không chút do dự vọt vào phạm vi cơn bão Hỏa Viêm.  

Vẻ mặt các chủ Diệp thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ do dự. Cơn bão Hỏa Viêm khổng lồ như vậy đã có thể tạo thành uy hiếp đối với ông ta, nhưng dù sao Đường Tuấn cũng liên quan đến bí mật của vùng đất có đá linh hồn, ông ta cũng không muốn buông tha.  

Cuối cùng, lòng tham đối với đá linh hồn khiến các chủ Diệp kiên định quyết tâm, ông ta theo sát phía sau xông vào phạm vi cơn bão Hỏa Viêm.  

Ngọn lửa mãnh liệt mênh mông bao phủ thân hình hai người trong nháy mắt, cơn bão Hỏa Viêm càng lúc càng lớn.  

Mà Phục Tuyền cùng Liễu Sơn vẫn đi theo phía sau các chủ Diệp nhìn thấy cảnh này.  

“Hai người họ có điên không? Cơn bão Hỏa Viêm lớn như vậy ngay cả Động Hư Cảnh cũng sẽ trọng thương.”

Bình luận

Truyện đang đọc