CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh mắt Bạch Long Thần Quân ngưng tụ, sau khi có căn nguyên nuốt chửng, ông ta rất muốn đánh một trận với Chu Tước Thần Quân.  

“Kết thúc rồi.”  

Bạch Long Thần Quân cười nhạt, nói.      

Con rồng mở miệng ra, Tư Không Tuyền, Thẩm Thanh Đằng và Trì Mãn Đường cảm giác bị một lực rất mạnh bắt lấy, cơ thể tự do bay về phía miệng của con rồng.  

Đồng thời, sắc mặt họ đột nhiên biến đổi.    

Họ cảm giác sinh mệnh nguyên khí của bản thân cũng bị nuốt vào miệng rồng!  

Không phải chỉ là căn nguyên nuốt chửng thôi sao?  

Trong đầu ba người đều nảy ra suy nghĩ như vậy.      

Căn nguyên không gian, bình thường nhất phổ biến nhất, chính là Ngũ Hành,  m Dương, Hàn Băng và các loại căn nguyên lực. Căn nguyên cao cấp hiếm thấy, chính là căn nguyên nuốt chửng, có thể hút sinh mệnh các loại căn nguyên khác.  

Nhưng nghe nói ngay cả tôn giả cũng tiếp xúc rất ít với những căn nguyên chi lực cao cấp này.  

“Đúng vậy. Đây chính là căn nguyên nuốt chửng.”  

Vẻ mặt Bạch Long Thần Quân vô cùng ngạo nghễ nói.        

Ba người Tư Không Tuyền nghe vậy, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.        

Thực lực của Bạch Long Thần Quân không chỉ tăng lên mà còn nắm giữ, thôn phệ loại lực lượng cường đại này, lúc này họ biết rằng mình đã tính toán sai.    

“Bạch Long!”   

Một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.      

Một bóng người từ Bạch Long Thần Sơn đột nhiên xuất hiện, hóa thành một tia sáng xẹt qua bầu trời, một tiếng ‘bịch’ va chạm vào thắt lưng Bạch Long Thần Quân.    

Bạch Long Thần Quân bị cỗ cự lực này đánh bay ra ngoài, nhờ đó mà ba người Tư Không Tuyền cũng có thể thoát chết.  

“Bác sĩ Đường.”  

Miệng ba người Tư Không Tuyền há hốc kinh ngạc nhìn người trước mắt, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.      

Bạch Long Thần Quân đã gần như vô địch, nhưng lại bị Đường Tuấn đánh bay.    

“Đường Tuấn!”  

Bạch Long Thần Quân đứng lên, cũng khiếp sợ nhìn về phía Đường Tuấn.  

Lúc này trên người Đường Tuấn tản mát ra khí tức không kém ông ta bao nhiêu.        

Ông ta cắn răng nói: “Hóa ra trước giờ cậu vẫn luôn che dấu thực lực thật sự của mình?”  

Đường Tuấn nói: “Vì hôm nay tôi muốn giết ông!”      

Bình luận

Truyện đang đọc