CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đường Tuấn tỏ vẻ vui mừng, mất hơn ba tháng mới hoàn thành xong giai đầu tiên của thuật châm cứu.  

"Đã thay đổi gì rồi nhỉ?"  

Đường Tuấn có chút căng thẳng cũng có chút hưng phấn. Trước khi hoàn thành nhất giai thì đã lợi hại lắm rồi, bây giờ lại đến mức độ nào nữa chứ.  

Tâm thần anh nhìn sang huyệt Thái Dương, bỗng chốc toàn thân cứng đờ.  

Chỉ thấy huyệt Thái Dương của anh to hơn khi nãy gấp trăm lần. To này không có nghĩa là đầu Đường Tuấn to gấp trăm lần, mà là không gian mà hắn nhìn thấy trong tâm thần, chính là không gian bên trong khiếu huyệt.  

Trong huyệt Thái Dương không có kim quang nữa, chỉ có một cái hồ màu vàng. Chất lỏng vàng trong hồ là chính là thứ hóa ra kim quang trước đây. Lúc này, trong kim hồ này, có một con dị thú đang bơi lội. Toàn thân con dị thú này đều là màu vàng, trên đỉnh đầu nó có một cái sừng bạc.  

Dị thú đang bơi lội rất vui vẻ trong hồ, dường như nó cảm nhận được tâm thần của Đường Tuấn, lập tức giương mắt lên nhìn, gầm lên một tiếng như biểu đạt thiện ý.  

Đường Tuấn như bị sét đánh đơ người, vậy mà anh lại dùng thời gian ba tháng để tạo ra một con dị thú đang bơi lội trong huyệt Thái Dương của mình.  

Tình huống gì thế này!  

Đường Tuấn thu hồi tâm thần, lại lấy sách cổ ra. Lần này anh nhìn rất kỹ, vì sợ sẽ nhìn nhầm.  

Thấy trong sách cổ có viết rằng: Hoàn thành nhất giai, huyệt Thái Dương mở rộng, có thể nuốt chửng tất cả các năng lượng khác nhau.  

Không có một chữ nào nhắc đến thông tin của con dị thú sừng bạc này.  

Đường Tuấn lại chìm vào trong tâm thần, con dị dị thúi gầm lên với anh, thậm chí nó còn quay vòng vòng trong hồ vàng.

Đường Tuấn nhìn con dị thú màu vàng này, nhất thời không nói nên lời, tên này trông cực kỳ hung dữ, nhưng lại làm ra hành động đáng yêu như vậy. Anh không khỏi nghi ngờ tính xác thực của những ghi chép về thuật châm cứu thần bí này, nói rằng sẽ sinh ra một thần linh trong khiếu huyệt, nhưng sao lại sinh ra một con dị thú đáng yêu thế này.  

Đường Tuấn đột nhiên sững sờ, nhìn con dị thú ở trong hồ vàng đang dùng ánh mắt lấy lòng anh, anh lẩm bẩm: "Không phải chứ, chắc tên này không phải là thần linh trong huyệt Thái Dương đâu nhỉ?"  

Dường như hiểu được lời thì thầm của Đường Tuấn, con dị thú màu vàng bên dưới đột nhiên gật đầu cười toe toét, để lộ hàm răng sắc nhọn, gớm ghiếc nhưng lại mang một nét đáng yêu.  

Đường Tuấn vỗ trán, trái tim như bị hàng ngàn thần thú giẫm đạp, cảm giác này khó mà nói nên lời, ai ngờ rằng thần linh trong khiếu huyệt lại là một con dị thú.  

Đường Tuấn lộ ra vẻ trầm ngâm, thuật châm cứu thần bí sinh ra thần linh trong huyệt khiếu chỉ là cách nói suy đoán, còn chi tiết cụ thể về thần linh thì không có nhắc đến chữ nào. Cũng chính là nói, thí nghiệm y thuật gần mười ngàn lần thời thượng cổ đó chưa từng có ai thật sự sinh ra thần linh trong huyệt khiếu, có khả năng Đường Tuấn là người đầu tiên.  

"Biến hóa này liệu có phải là bình thường." Trong lòng Đường Tuấn có chút bất an.

Bình luận

Truyện đang đọc