CHIẾN THẦN THÁNH Y

Nghe thấy những lời của Tạ Hâm, Độ Ách Thần Quân cũng không hề hoảng loạn, nói: “Không sai, có điều tôi thật sự biết chỗ của hoa Thánh Linh. Giờ chỉ xem anh có đồng ý chấp nhận cái giao dịch này hay không thôi. Nếu không muốn, các anh cũng đừng mơ tưởng đến việc tìm được hoa Thánh Linh.”  

Tạ Hâm gật đầu, cười nói: “Đương nhiên là đồng ý.”  

Độ Ách Thần Quân sửng sốt trong giây lát, hiển nhiên không nghĩ tới Tạ Hâm lại dễ dàng đồng ý như vậy. Cô ta nói: “Hoa Thánh Linh sở hữu chín cánh. Sau khi xong việc, tôi sẽ chia cho anh ba cánh.”  

Tạ Hâm đáp: “Không thành vấn đề.”  

Khẩu khí kia không hề có tính toán muốn cò kè mặc cả, thậm chí, Độ Ách Thần Quân cảm thấy, nếu vừa rồi cô ta nói chỉ chia một cánh thì Tạ Hâm cũng sẽ đồng ý.  

“Dẫn đường đi, hoa Thánh Linh chắc hẳn cũng sắp trưởng thành rồi, đừng lãng phí thời gian.” Tạ Hâm nói.  

Giọng nói của anh ta trầm xuống. Bảy, tám người đi cùng anh ta lập tức ngã gục trên mặt đất, ánh mắt vô cùng kinh hãi, ngay sau đó không còn tiếng động nào nữa.  

Tạ Hâm nói: “Chỉ có ba cánh hoa Thánh Linh. Tôi không có dự định phân chia cùng với bọn họ.”  

“Tên nhóc này khó đối phó.” Đôi mắt Độ Ách Thần Quân híp lại, càng tăng thêm cảnh giác với Tạ Hâm.  

Ở bên kia, Đường Tuấn đang dẫn dắt sinh linh của mạch khoáng thần thánh không ngừng tiến về nơi ở của hoa Thánh Linh. Trong lúc đó, họ gặp đoàn người của Ly Thanh Trần, tuy rằng có tổn thất về số người, nhưng Ly Thanh Trần cũng không xảy ra chuyện gì.  

Núi Vạn Thần lại sắp mở ra. Những học trò có chút thực lực của các phe gần như đều đã đi tới đỉnh núi, mà những người không đủ thực lực, nếu không phải bị giết thì chính là không dám lên núi. Đám người Thái Hạo, Thu Linh thống kê lại. Cho tới bây giờ, phe của họ đều đã bị tổn thất ít nhất hai phần ba số người. Tuy rằng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng thu hoạch cũng rất lớn, chỉ cần thuận lợi đem truyền thừa đã lấy được đưa ra ngoài, thực lực của phe họ sẽ được tăng cao lên rất nhiều, thậm chí trong tương lai không xa, còn sẽ xuất hiện cả cấp bậc cao thủ Thần quân.  

Nói chuyện với nhau suốt cả dọc đường, Đường Tuấn đã trở nên quen thuộc hơn với sinh linh mới ra đời của mạch khoáng thần thánh, Khương Thuần.  

Đây là sinh linh của mạch khoáng thần thánh, sau này được anh đặt tên.  

Khương Thuần vẫn luôn ở phía trước dẫn đường thì bỗng nhiên dừng lại, nói với Đường Tuấn: “Khí tức của hoa Thánh Linh chính là ở chỗ này.”  

Đường Tuấn đưa Mộ Thanh đang ở trên lưng giao cho Thu Linh chăm sóc, sau đó nhìn về phía mà Khương Thuần nói.  

Nơi đó hoàn toàn là một mảnh hư không, ngoại trừ gió tuyết, còn lại không có một thực vật nào khác.  

Khương Thuần giải thích: “Nơi này có lẽ có một không gian đang ẩn nấp. Không gian rất không ổn định, tôi không tìm được cách nào để đi vào.”  

Đường Tuấn tập trung thúc đẩy pháp lực, đồng thời dẫn động sức mạnh của Tiểu Thanh và Tiểu Kim. Rất nhanh sau đó, anh đã cảm nhận được khí tức của không gian. Từng làn hương vô cùng nhỏ toả ra từ bên trong không gian, làm cho anh hoảng hốt trong giây lát.  

Khí tức của hoa Thánh Linh. Sắc mặt Đường Tuấn thay đổi.  

“Bác sĩ Dược, thế nào rồi? Anh đã tìm được cách đi vào chưa?” Đám người Thái Hạo, Trảm Thiên Long và Ly Thanh Trần khẩn trương nhìn về phía Đường Tuấn với vẻ mặt chờ mong. 

Bình luận

Truyện đang đọc