CHIẾN THẦN THÁNH Y

Cổ Linh Vương thu hồi pháp lực, mạnh mẽ đứng lên, phiến không gian này giống như chấn động một chút.  

Giờ phút này Cổ Linh Vương không còn là ông lão nửa chân bước vào mộ nữa, mà là một nam nhân trung niên thân hình cao lớn, cơ bắp toàn thân có màu đồng, tràn đầy lực lượng.  

“Đại ca.”  

Hốc mắt Tề Tinh đỏ bừng, không khỏi thất thanh hô.  

“Em trai.”  

Cổ Linh Vương đáp lại.  

Hai anh em cho nhau một cái ôm lớn.  

Đường Tuấn nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng ấm áp.  

Pháp lực của Cổ Linh Vương rời khỏi anh, tuy rằng làm cho anh trong lúc nhất thời cảm thấy có chút trống rỗng, nhưng anh cũng hưởng lợi không ít.  

Một bộ phận nhỏ sinh mệnh chi năng bị mất gần như đều tiến vào trong cơ thể anh, tuy rằng những sinh mệnh chi năng này đối với Cổ Linh Vương mà nói có cũng được không có cũng không sao. Nhưng đối với Đường Tuấn hiện giờ mà nói lại có ý nghĩa phi phàm, làm cho tu vi cảnh giới anh vừa mới đột phá không lâu củng cố lại hoàn toàn.  

“Cổ Linh Vương, chiến trường kỷ nguyên là địa phương nào?”  

Một lát sau, Đường Tuấn mới hỏi.  

Cánh tay kia trước khi ý thức biến mất, vẫn luôn nói chiến trường kỷ nguyên, điều này làm cho Đường Tuấn có chút tò mò.  

Vẻ mặt Cổ Linh Vương biến đổi, do dự một chút, mới nói: “Bằng tu vi của cậu hiện tại, cũng có tư cách hiểu rõ một ít bí ẩn. Chiến trường kỷ nguyên là một địa phương đặc thù, là nơi mà những người tu hành giữa các kỷ nguyên tiến hành đánh nhau. Hiện giờ một tu giả kỷ nguyên chúng ta cùng một Cổ Ma nhất tộc kỷ nguyên đang ở nơi đó chiến đấu. Giống như Táng Tinh cổ địa loại chiến tranh này chỉ là trận đánh nhỏ, cho thế hệ trẻ song phương trải qua cơ hội chém giết.”  

“Nhưng mà, muốn tiến vào chiến trường kỷ nguyên, ít nhất phải có tu vi cảnh giới Thần Quân.”  

“Thần Quân ở loại địa phương này đều là bia đỡ đạn. Tôn giả thỉnh thoảng bộc phát đại chiến, Chu Tước Thần Quân hiện giờ chính là tiến vào kỷ nguyên chiến trường.”  

Trong lòng Đường Tuấn rùng mình, Thần Quân là ngưỡng cửa cấp bậc thấp nhất, có thể thấy chiến trường kỷ nguyên này tàn khốc cỡ nào.  

Cổ Linh Vương nói: “Có lẽ qua không lâu nữa, chiến trường kỷ nguyên sẽ lần nữa tuyên bố lệnh trưng binh. Đến lúc đó cả vũ trụ phàm là người tu hành đạt tới cảnh giới Thần Quân trở lên đều phải đi tới. Nếu như không tham gia, sẽ bị coi là kẻ thù chung, bị diệt gi ết chết.”  

Ông ta nhìn qua Đường Tuấn thật sâu, nói: “Cậu ở bên ngoài náo loạn tạo ra sóng gió không nhỏ, một khi tiến vào chiến trường kỷ nguyên, sẽ khiến cho rất nhiều người ra tay với cậu. Cậu ngàn vạn lần phải cẩn thận một chút, mau chóng tăng thực lực.”  

Đường Tuấn khẽ gật đầu, lần này anh đạt được không ít năng lực sinh mệnh, lại bị pháp lực khổng lồ của Cổ Linh Vương làm dịu thân thể, nói không chừng rất nhanh có thể tiến quân vào cảnh giới Thần Quân trung kỳ.  

Tinh vực Kỳ Lân, trong một hang động bí mật.  

Lúc này, ở bên ngoài một cái động phủ, ba bốn người tu hành cảnh giới Thần Quân đang chờ đợi, trên mặt tràn ngập vẻ mặt lo lắng.  

“Thần Tử bế quan lâu như vậy, chỉ sợ còn không biết Đường Tuấn ở bên ngoài náo loạn lớn như vậy. Thậm chí có thể làm người tu hành cảnh giới Thần Quân hậu kỳ bị thương nặng. Nếu Thần Tử biết, không biết sẽ cảm thấy thế nào.”   

“Đạo Nhất Thần Tử chính là kỳ tài, luôn luôn không coi Đường Tuấn là đối thủ. Nếu biết, chỉ sợ là một đả kích không nhỏ đối với anh ta.”  

“Các người nói cái gì?” 

Bình luận

Truyện đang đọc