*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Giang Tiên gật đầu nói: "Vương Trùng, cậu nghĩ được như vậy là tốt. Con đường tu hành chính là con đường vượt mọi chông gai, phải tạo mục tiêu cho chính bản thân mình, như vậy mới có nghị lực và tinh thần can đảm để khắc phục được tất cả trở ngại. Mà vị cao nhân vô danh này chính là tấm gương và mục tiêu tốt nhất cho các cậu."
"Chúng tôi hiểu rồi."
Đám người Vương Trùng nghiêm túc nói.
Vị cao nhân vô danh vừa xuất hiện đã đánh bại Mạnh Tinh Hà, sau đó khiến chân nhân Khổng Long xếp thứ tư trên Bia kỷ nguyên phải cúi đầu khuất phục, loại phong thái này ai mà không say mê.
Vương Trùng nhìn Vũ Vô Thương bên cạnh, lại nhìn Lâm Giang Tiên trước mặt, cuối cùng ánh mắt quét về phía hoá thân Thần niệm xung quanh, trong lòng bỗng nhiên có một cảm giác tự hào vô cùng.
Đây là trình độ! Đây là giai cấp! Anh ta có thể trò chuyện vui vẻ với Lâm Giang Tiên, có thể có cơ hội kết bạn với cả vị cao nhân vô danh kia.
Mà Đường Tuấn thì sao, hiện tại không chừng đang phiền muộn khổ tu ở trong căn cứ rồi.
Sự chênh lệch của đời người đã được thể hiện ra ngay lúc này.
"Cao nhân vô danh đến rồi."
Không biết là ai hô lên một câu, tất cả mọi người đồng thời nhìn về một chỗ.
Vị trí tiến vào căn nguyên không gian không khác biệt với vị trí rời khỏi căn nguyên không gian lần trước là bao.
Cho nên nơi mà vị cao nhân vô danh có khả năng xuất hiện đã sớm truyền đi khắp rồi.
Lúc Đường Tuấn xuất hiện ở căn nguyên không gian lần nữa, kinh ngạc phát hiện xung quanh tụ tập một đống người.
Giật mình trong giây lát thì anh cũng phản ứng lại kịp.
Lúc này anh vẫn dùng khí tức hỗn độn vây quanh bản thân, biến hoá ra một dung mạo khác.
Trong cơ thể có hỗn độn thần văn, lại có cả đan hoàn thần bí, cho dù là Tôn Giả cũng nhất định không thể soi ra được hình dáng của anh.
Dựa vào gần nhất chính là chân nhân Khổng Long.
Vẻ mặt của ông ta cung kính đứng trước Đường Tuấn, trầm giọng nói: "Ra mắt cao nhân."
Đường Tuấn nghe được hai chữ "cao nhân" thì cảm thấy buồn cười trong lòng.
Nhưng anh vẫn nghiêm mặt nói: "Có chuyện gì không?"
Chân nhân Khổng Long giải thích: "Cao nhân trước đây hẳn là đã luôn khổ tu, tới đoạn thời gian trước mới ra mặt. Chắc hẳn là cũng không hiểu rõ một số người cùng ngành, tôi xin lớn mật giới thiệu cho cao nhân một phen."
Đường Tuấn chỉ do dự trong giây lát rồi nói: "Có thể."
Tiếp theo chân nhân Khổng Long bắt đầu giới thiệu một số người trong sân cho Đường Tuấn.