CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đường Tuấn cười cười nói: "Ngươi biết bọn ta xông qua cửa của U Minh Ma Sư thế nào không?"  

Con chó nhỏ nằm trên mặt đất, liếc mắt quét qua đám người Đường Tuấn, khinh thường nói: "Đội hình này có chút rác rưởi với mấy người, có thể xông qua cửa của U Minh Ma Sư chỉ sợ là thủ đoạn bất chính phải không. Cái con sư tử lớn kia dù sao cũng chỉ là khôi lỗi, không hiểu được biến thông."  

Dựa theo tình hình khác nhau, thay đổi một cách vô nguyên tắc.  

Đường Tuấn nói: "Ta nhìn thấy được con đường mà trận pháp vận hành trong cơ thể của U Minh Ma Sư, nó không có cách làm gì được bọn ta, cho nên chỉ có thể cho bọn ta qua cửa mà thôi."  

Ánh mắt của chó nhỏ chăm chú hơn, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Đường Tuấn nói:" Chỉ dựa vào ngươi à?"  

Đường Tuấn nói: "Không sai."  

Con chó nhỏ lè lưỡi, nói: "Thì mắc mớ gì đến ta?"  

Đường Tuấn cười nói: "Nếu như ta có thể giải phong ấn xiềng xích kia cho ngươi thì sao?"  

Con chó nhỏ đột nhiên đứng phắt dậy, nói: "Ngươi nói gì cơ?"  

"Đừng nói khoác mà không biết ngượng nữa, cái xiềng xích và hồ nước này có liên hệ với nhau cùng một chỗ, muốn giải được xiềng xích, trừ khi các ngươi có thể khiến trận pháp trong hồ nước ngừng vận hành, trừ khi là Tu Hành Giả Thần Quân Đỉnh Phong mới có thể làm được, bằng không chỉ là mấy lời sáo rỗng mà thôi."  

Đường Tuấn nói: "Với năng lực trước mắt của ta, quả thật là không thể giải được trận pháp trong hồ nước này, nhưng có thể giải được một số xiềng xích trong cơ thể của ngươi, có thể trả lại cho ngươi sự tự do ấy."  

Con chó nhỏ vẫn không tin, nói: "Độ khó đúng là giảm đi nhiều nhưng có yêu cầu rất cao với tinh thần lực, ít nhất phải đạt được cảnh giới lòng ta là lòng trời. Một mình tên quỷ nhỏ Động Hư Cảnh Trung Kỳ, mới tu hành chưa được bao lâu chẳng lẽ tinh thần lực của ngươi đã đạt được tới cảnh giới lòng ta là lòng trời ư?"  

Lần này, đến cả ba người Hoang Vô Tẫn, Hứa Vô Sơn và Thuỷ Miểu Miểu cũng đều nhìn về phía Đường Tuấn.  

Hứa Vô Sơn thở dài nói: "Cậu Đường, hay là thôi đi."  

"Cảnh giới lòng ta là lòng trời, rất khó à?"  

Nhưng ông ta vừa nói xong, âm thanh của Đường Tuấn đã đột nhiên vang lên.  

Một luồng sóng chập chờn tản ra từ phía ấn đường của Đường Tuấn, sức mạnh lớn này lúc ẩn lúc hiện, không có cách nắm được.  

"Đây, thật sự là lòng ta là lòng trời ư?"  

Trái tim của Hứa Vô Sơn co rút mãnh liệt, trên mặt là biểu cảm không thể tin được.  

Ông ta không dám khẳng định vì ông ta cũng chưa từng tận mắt thấy qua loại cảnh giới này, toàn là nghe lời truyền miệng mà thôi.  

Đôi mắt của Thuỷ Miểu Miểu liên tục phát sáng lấp lánh, nhưng trong lòng đã xuất hiện một cách tâm trạng khác thường: "Anh ta thật lợi hại, nếu như anh ấy ngỏ lời cầu hôn trước phụ vương thì biết đâu chừng phụ vương sẽ đồng ý."  

Hải tộc sùng bái cường giả, thân là vương tộc Thuỷ Miểu Miểu càng hiểu hơn, chớ nói chi lúc này cô ta đã có một loại cảm tình rất vi diệu với Đường Tuấn rồi.  

Mí mắt của Hoang Vô Tẫn run run, sự khiếp sợ trong lòng càng thêm sâu nặng, cuối cùng chỉ có thể thầm thở dài.  

Ông ta quyết định nếu như rời khỏi Ma Địa rồi, tuyệt đối sẽ không làm kẻ địch với cửu mạch và Đường Tuấn nữa.  

Ở Động Hư Cảnh Trung Kỳ đạt được cảnh giới lòng ta là lòng trời, loại nhân vật yêu nghiệt này ông ta không thể động vào.

Bình luận

Truyện đang đọc