CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh ta thấy, Đường Tuấn đã mất đi tư cách tranh phong với anh ta.  

Ngao Vấn Thiên trầm giọng nói: "Trận chiến giữa tôi và anh thật ra đã không cần thiết phải tiếp tục nữa, tôi cho anh một cơ hội, nếu như anh xin lỗi Long tộc trước mặt mọi người vì hành vi lúc trước thì tôi có thể xoá bỏ trận chiến này, tránh cho anh mất mặt."  

Đường Tuấn nói: "Vậy thì quên đi, tôi muốn biết một chút về tuyệt học của Long tộc."  

Ngao Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Đã như vậy thì anh chọn ngày và thời gian đi."  

Đúng vào lúc này, âm thanh của đại trưởng lão bỗng nhiên vang lên trong đầu của Ngao Vấn Thiên: "Công chúa điện hạ của Hải tộc mới vừa tới Định Long giới rồi. Tôi nghe nói trước kia Đường Tuấn từng bắt giữ Thuỷ Miểu Miểu, lần này cậu chiến đấu với Đường Tuấn, đúng là một cơ hội tốt để ra oai Thuỷ Miểu Miểu."  

Ngao Vấn Thiên lạnh lùng nói: "Tôi không cần lấy lòng cô ta."  

m thanh của đại trưởng lão nghiêm khắc vài phần, nói: "Nhất định phải. Chuyện này liên quan đến tương lai của Long tộc và Hải tộc, cậu thân là Long thái tử, phải gánh vác trách nhiệm, không thể tuỳ cậu làm liều."  

Ngao Vấn Thiên nghẹn lời, sau cùng nói: "Được rồi, tôi đã biết."  

Anh ta nói với Đường Tuấn: "Vậy thì trận chiến quyết định vào ngày mai đi, vị khách của Long tộc tôi đã tới rồi, có lẽ sẽ khiến anh bất ngờ đấy. Mặt khác, tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với anh, sau khi đánh bại anh thì tôi sẽ đi khiêu chiến Đạo Nhất!"  

Anh ta để cho Đường Tuấn lựa chọn rồi hiện tại tự mình quyết định, hiện ra hết sự ngang ngược.  

Vừa nói xong, không cho Đường Tuấn từ chối đã lập tức dẫn người rời đi.  

Rất nhanh, thông tin này đã truyền khắp Định Long giới.  

Trận chiến giữa Ngao Vấn Thiên và Đường Tuấn sẽ được bắt đầu vào ngày mai ở đài xả thân của Long tộc.  

Định Long giới, trong một tòa nhà cao tầng.  

Đám người Cổ Hạo, Ngao Phồn đang ngồi uống rượu, từ trình độ nào đó mà nói thì bọn họ coi như là những kẻ dốc bồ thương kẻ ăn đong*, cho nên đoạn thời gian gần đây đều tụ tập về chung một chỗ.  

*cùng cảnh ngộ thì thông cảm cho nhau.  

Cổ Hạo lạnh lùng nói: "Các cậu đã nghe nói gì chưa? Đường Tuấn chỉ đi tới tầng thứ ba trong vùng đất hoá rồng, hơn nữa theo như lời của mấy trưởng lão thì anh ta chỉ đi tới đoạn đầu của tầng thứ ba mà thôi."  

Ngao Phồn gật đầu, khuôn mặt tươi cười mang theo vẻ tức giận bất bình, nói: "Cái danh ngạch của vùng đất hoá rồng cho anh ta căn bản là lãng phí. Cho dù là đưa cho bất kỳ người nào trong chúng ta thì cũng có thể làm tốt hơn anh ta rất nhiều."  

Chu Hư vỗ bàn một cái rồi nói: "Hừ. Tôi còn tưởng người này có vốn liếng để ngông cuồng kiêu ngạo, không nghĩ tới vậy mà không chịu được như thế. Trận chiến lần này ở đài xả thân, tôi nhất định phải tận mắt chứng kiến anh ta bị Long thái tử tra tấn tới chết mới thôi."  

Minh Không trầm giọng nói: "Nghe nói lần này công chúa điện hạ của Hải tộc cũng ở đây, đúng lúc khiến Đường Tuấn hung hăng mất mặt thêm một lần, khiến cái danh tiếng thối tha của anh ta truyền đi khắp Tinh Hải, thành tích của Long thái tử lại càng thêm uy danh! Tiện thể ăn mừng sớm hôn lễ của Long thái tử và công chúa điện hạ của Hải tộc!"  

Đám người bọn họ nói không ngớt, lúc này phần lớn mọi người trong Long tộc đều đã nghĩ như vậy.  

Bình luận

Truyện đang đọc