CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cô câm miệng.” Ma Tước lạnh lùng nói.  

“Dừng tay.” Eve giật mình, cả người bay vút về phía Crimson Blade, cô ta muốn đoạt lấy quả cầu ánh sáng kia. Cô ta sở hữu dị năng không gian với tốc độ cực nhanh, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Crimson Blade.  

“Ha ha.” Crimson Blade nở nụ cười nhạt.  

Advertisement

Oàng.  

Advertisement

Đột nhiên một dòng sông máu xuất hiện, Eve bất ngờ không kịp đề phòng nên đã bị mắc kẹt trong dòng sông máu. Ngay cả khi cô ta điều động dị năng không gian cũng không có cách nào thoát ra khỏi đó.  

Không biết từ khi nào trong tay Crimson Blade đã cầm một cái chén cổ, có điều cái chén này tựa như được tạo ra từ máu tươi, lộ ra bên ngoài một màu đỏ thẫm như máu.  

“Chén Tiên Huyết Thánh.” Sắc mặt của Eve biến đổi. Cái chén trong tay Crimson Blade đích thực là chén Tiên Huyết Thánh, nó chỉ đứng sau thần khí Chư Thần Hoàng Hôn bậc nhất trong số bảy đại thần khí.  

“Giới dị năng đều cho rằng dị năng của tôi là lôi điện, thậm chí còn gọi tôi là Lôi Điện Pháp Vương. Nhưng có ai biết rằng, dị năng lợi hại nhất của tôi không phải là lôi điện, mà chính là huyết chi dị năng.” Crimson Blade dùng ngón tay vuốt ve chén Tiên Huyết Thánh, châm chọc nói: “Dựa vào chén Tiên Huyết Thánh và huyết chi dị năng, ngay cả cường giả cấp mười tôi cũng có thể quyết đấu một trận. Giới trẻ của phương Đông thì tính là cái gì, theo tôi thấy, chẳng qua cũng chỉ là con châu chấu đang nhảy nhót mà thôi. Nếu tôi muốn, chỉ với một ngón tay cũng đủ để có thể nghiền chết anh ta. Một con nhóc còn chưa đạt tới dị năng cấp chín như cô cũng dám động thủ với tôi sao?”  

“Phải không?” Đúng lúc này, một âm thanh vang lên không hề có dấu hiệu báo trước.  

Sắc mặt của Crimson Blade thay đổi tức khắc, ông ta nhìn về vị trí nơi âm thanh phát ra.  

Bên ngoài trang viên Crimson, có một người đang đứng ở đó, nhìn ông ta một cách giễu cợt. Đó là Đường Tuấn.  

“Thế mà cậu chưa chết.” Crimson Blade lấy lại bình tĩnh.  

Đường Tuấn nhìn về phía vầng hào quang rực sáng trước người Crimson Blade, trong mắt đằng đằng sát khí. Anh có thể cảm nhận được những linh hồn thể này bị nghiền nát sau khi tiến vào quả cầu ánh sáng kia rồi trở thành sức mạnh tinh thần thuần túy nhất. Có vẻ như Crimson Blade muốn tạo ra thứ gì đó?  

“Khà khà. Xem ra Ảnh và Vương Khải đều đã chết, nhưng như vậy cũng tốt, để cho tôi đích thân ra tay giết chết cậu. Cậu được đánh giá là người tu hành ở phương Đông có hy vọng bước vào Nguyên Đan nhất, mà tôi lại là người tiếp cận gần đến dị năng giả cấp mười nhất ở phương Tây. Trong trận chiến này, thử so tài một chút xem cuối cùng ai mạnh ai yếu đi.”  

Oành.  

Eve bị ném ra ngoài, Crimson Blade thúc giục chén Tiên Huyết Thánh, dòng sông đẫm máu lại trở nên lớn mạnh hơn. Như thể sóng lớn ập vào bờ, dòng sông đẫm máu thổi quét về hướng của Đường Tuấn. Dường như chỉ còn lại thứ ánh sáng màu máu bao phủ cả trời đất.  

“Đi chết đi.” Crimson Blade đang trong trạng thái điên cuồng, ông ta cười gằn.  

Không gian như bị xé toạc ra, Crimson Blade có được chén Tiên Huyết Thánh, chắc chắn có thể cùng cường giả cấp mười làm một trận chiến.  

“Ha ha.”  

Đường Tuấn cười lạnh một tiếng, tung ra một quyền.  

Không khí bị đánh phá vang lên âm thanh thảm thiết.  

Bình luận

Truyện đang đọc