*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Những Ma Thần khác cũng lộ ra sát ý. Tổng những Ma Thần còn sống sót, cộng với một Huyết Thương Khung là sáu người, thực lực của mỗi người đều không yếu, kém cỏi nhất cũng đã đạt tới cảnh giới Thần Quân trung kỳ cấp số, sao có thể đặt Đường Tuấn và A Bảo ở trong mắt chứ. Phải biết rằng không lâu trước đây, Đường Tuấn và A Bảo chính là đối tượng mà bọn hắn muốn đuổi giết.
Sáu Thần Quân vây thành một vòng tròn, phòng ngừa trường hợp Đường Tuấn và A Bảo chạy trốn.
A Bảo lộ ra thần sắc sợ hãi, nói: “Có bản lĩnh thì chiến đấu một mình đi chứ.”
Huyết Thương Khung cười lạnh nói: “Sáu người chúng ta một mình đấu với hai người các ngươi.”
A Bảo nói: “Mấy người đây là muốn lấy thịt đè người.”
Huyết Thương Khung cười ha hả, nói: “Bọn ta chính là muốn lấy thịt đè người đấy, các ngươi có thể thế nào chứ? Nếu như cảm thấy không phục, vậy hai người cũng có thể gọi thêm người tới. Trước đó không phải hai người mấy người đã sai khiến người khổng lồ xương trắng đuổi giết bọn ta hay sao, đến đây đi.”
Huyết Thương Khung cảm giác nỗi buồn bực không tả nổi tích tụ bấy lâu nay đang được phát tiết triệt để, trong lòng rất là thoải mái.
“Đây chính là do anh nói đấy nhé.”
Tròng mắt của A Bảo xoay chuyển, hai chân sau lập tực dựng thẳng lên, hai chân trước thì kết thủ ấn, quát: “Người khổng lồ xương trắng nghe lệnh của ta!”
Huyết Thương Khung và mấy tên Ma Thần thấy thế, không khỏi cười ha hả, trào phúng mà nói: “Cậu cho rằng bản thân thực sự chủ nhân của Phong Ma hay sao?”
Anh ta cũng biết trước đó Đường Tuấn và A Bảo có thể sai sử người khổng lồ xương trắng đuổi giết bản thân hắn là do tính toán kỹ càng mà thôi. Nhưng loại trùng hợp này sao có thể lần nào cũng có chứ.
Nhưng Huyết Thương Khung vừa dứt lời, mặt đất đã trở nên chấn động. Từng tòa Bạch Cốt Sơn ở xung quanh giống như đã phải chịu sự triệu hồi vậy, từng tòa đứng thẳng lên. Trong nháy mắt, từng tòa Bạch Cốt Sơn, biến thành một đám người khổng lồ bạch cốt.
“Đại nhân Huyết Thương Khung.”
Năm tên Ma Thần khác bắt đầu về lùi về phía sau, ánh mắt cầu cứu mà nhìn về phía Huyết Thương Khung.
Huyết Thương Khung cũng trở nên run rẩy cả hai chân, hận không thể vả vỡ cái miệng rộng của bản thân. Cái miệng này của bản thân quá quạ đen rồi.
Bốn phía đều là người khổng lồ xương trắng, mấy người Huyết Thương Khung vốn dĩ không có chỗ nào mà trốn.
“Có bản lĩnh thì chiến đấu một mình đi!” Huyết Thương Khung dùng sắc mặt xanh mét mà hét lên.
A Bảo cười nói: “Được thôi. Một mình bọn họ đấu với năm người mấy người, đánh đến gần chết mới thôi cho ta.”
Ầm ầm ầm.
Nhóm người khổng lồ xương trắng bắt đầu công kích. Khác với những đòn công kích lộn xộn khi đuổi giết mấy người Huyết Thương Khung lúc trước, lần này công kích rất có tính tiết tấu và mục đích. Mấy người Huyết Thương Khung ngay cả cơ hội trốn đi cũng không có.
Cuối cùng, thân thể của sáu tên Ma Thần bị đóng thành băng, hóa thành sương máu.