CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thần Long đang chán muốn chết đột nhiên khẽ phát ra một tiếng ồ, mắt rồng to lớn mang theo sự kinh ngạc nhìn Đường Tuấn, nói: "Vậy mà lại là phương pháp châm cứu này ư, lấy cơ thể chứa đựng căn nguyên chi lực, cũng không biết tới cuối cùng cậu sẽ có thể tiếp nhận bao nhiêu loại căn nguyên đây."  

Toàn bộ tâm trạng của Đường Tuấn đã hoàn toàn rơi vào trong trạng thái tu luyện, bởi vì nơi này có thể nói là nơi an toàn nhất, nếu như Thần Long này thật sự có ác ý với anh thì anh có dùng toàn lực cũng không có tác dụng.  

Sinh mệnh chi năng khổng lồ tạo thành một cơn gió lốc trong tiểu thế giới của Đường Tuấn, khiến tiểu thế giới của anh mở rộng trong điên cuồng.  

Một trăm hai mươi kilomet, một trăm năm mươi kilomet, cuối cùng tiểu thế giới dừng ở phạm vi năm trăm kilomet! Tiểu thế giới của cảnh giới Thần Quân Sơ Kỳ dưới tình huống bình thường cũng mới có chu vi mười kilomet, mà Đường Tuấn lúc này đã có tiểu thế giới có chu vi năm trăm kilomet.  

Tính từ diện tích thôi đã gấp năm trăm lần cảnh giới Thần Quân Sơ Kỳ rồi.  

"Tiểu thế giới to thật đấy."  

Thần Long khẽ nói, mắt rồng lóe ra tinh quang, tất cả bí mật của Đường Tuấn dường như cũng không thể qua được mắt của ông ta.  

Ầm ầm.  

Tiểu thế giới của Đường Tuấn chấn động, một khí tức sinh nhàn nhạt dần dần xuất hiện.  

Cuối cùng anh cũng đã ngưng luyện ra Ấn Ký Sinh Mệnh rồi.  

Đường Tuấn mở hai mắt ra, sâu trong đôi mắt là sự vui mừng to lớn không gì sánh bằng.   

Ao Huyết Trì trước người anh đã giảm độ sâu xuống khoảng một trăm centimet, có thể suy ra vừa rồi anh đã tiêu hao bao nhiêu sinh mệnh chi năng.  

Đường Tuấn kinh ngạc phát hiện trong Huyết Trì còn có một vật lạ.  

Một cái màu đen, cái này hình như giống như con giun đang cử động trong máu.  

Những sinh vật màu đen ẩn náu trong nơi tương đối sâu ở Huyết Trì, cho nên trước kia Đường Tuấn không nhìn thấy được.  

Một cảnh này khiến ánh mắt của Đường Tuấn ngưng lại.  

Đường Tuấn dừng thu nạp sinh mệnh chi năng, chỉ để long uy tiếp tục tôi luyện pháp lực và cơ thể của bản thân.  

Anh đứng lên thi lễ lần nữa với Thần Long.  

Thần Long nhìn Đường Tuấn, nói: "Rất tốt. Không nghĩ tới cơ thể của một kẻ loài người như cậu lại có thể tu luyện được tới mức này. Cho dù là tôi ở cảnh giới của cậu đi nữa thì cũng không thể bằng cậu được. Nếu cậu đã tu luyện xong thì tôi sẽ

Bình luận

Truyện đang đọc