CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ai ngờ anh ta vừa dứt lời, Billy Adam đứng bên cạnh lại hướng về phía Đường Tuấn cúi đầu xuống, nói: "Xin chào chủ nhân."  

"Ừm. Không tệ, tu vi của anh tiến bộ không ít." Đường Tuấn nói.  

Billy Adam cúi xuống thấp thêm chút nữa nói: "Tất cả đều là nhờ chủ nhân ban cho."  

Advertisement

Nếu lúc đó Đường Tuấn không dẫn dắt anh ta đi vào vùng đất trấn ma, sợ rằng anh ta còn không thể đột phá cấp chín.  

"Ngồi đi, đợi lát nữa tôi có việc muốn hỏi anh." Đường Tuấn nói.  

Advertisement

Chờ sau khi Đường Tuấn ngồi xuống, Billy Adam mới ngồi xuống theo, nhìn bộ dạng thận trọng của anh ta giống như học sinh tiểu học sợ hãi giáo viên.  

"Anh Billy, anh đang làm gì vậy? Vị trí của anh là ở phía trước." Lúc này Ngô Tiểu Quỳnh mới phản ứng, có chút không dám tin tưởng nói.  

Một vệ sĩ nhỏ bé trong mắt anh ta lại là chủ nhân của Billy Adam.  

Vẻ mặt Billy Adam nghiêm nghị nói: "Tôi ngồi ở chỗ này cũng được."   

"Adam, quản lý tốt người của anh, nơi này là Việt Nam không phải Châu Âu." Đường Tuấn bỗng nhiên nói.  

Lời nói khinh thường giảng đường báo cáo của thành viên đoàn đại biểu Châu Âu vừa nói, Đường Tuấn nghe không sót chữ nào.  

"Lorene, anh bị sa thải ngay lập tức trở về Châu Âu." Billy Adam sửng sốt, quay sang nói với người đàn ông tóc vàng trong đoàn đại biểu.  

"Lorene? Không phải là nhà khoa học thiên tài của Châu Âu sao? Chỉ vì một câu nói của tên kia, Billy Adam liền sa thải anh ta." Ngô Tiểu Quỳnh run sợ dường như đã nghe lầm.  

Đúng lúc này, lối vào phòng báo cáo vang lên một tiếng vỗ tay.  

Ngô Tiểu Quỳnh nhìn lại, trên mặt lộ ra vui vẻ: "Ông nội tới."  

Anh ta nhìn thoáng qua Đường Tuấn thầm nghĩ: "Có ông nội ra mặt, để xem anh có thể giở trò gì."

Ngô Tiểu Quỳnh chạy chậm tới, đúng lúc nhìn thấy ông nội Ngô Hà đang bị một đám người vây quanh, tràng cảnh đi vào giảng đường báo cáo. Trong lòng không khỏi khao khát, nụ cười trên mặt càng đậm. Với thanh danh của ông nội là nhà khoa học nổi tiếng thế giới, là đủ để ứng phó với bất kỳ biến đổi nào.  

"Xảy ra chuyện gì? Không phải là để cháu đón tiếp đoàn đại biểu Châu  u sao?" Ngô Hà chau mày nói.  

Sau khi bước vào thần cảnh võ thuật, trên người ông ta tự nhiên mang theo một loại uy nghiêm không thể kháng cự. Ngô Tiểu Quỳnh nghe xong trong long run lên nhanh chóng giải thích: "Ông nội, người nên chỉnh sửa quy tắc ở nơi này một chút, một vệ sĩ nhỏ bé lại dám ngăn cản đoàn đại biểu Châu  u."  

"Cái gì?" Ngô Hà sửng sốt, ánh mắt âm trầm: "Mang ông đi xem."  

Hội nghị trao đổi này có liên quan đến sự tiến triển nền nghiên cứu khoa học của Việt Nam trong vài thập kỷ tới, ông ta không cho phép xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.  

Trong lòng Ngô Tiểu Quỳnh hả hê, mang theo ông nội đi về hướng chỗ ngồi của Đường Tuấn.  

Một lát sau, anh ta chỉ vào bóng lưng của Đường Tuấn nói: "Ông nội, chính là người này. Người ngồi bên cạnh anh ta là người dẫn đầu đoàn đại biểu Châu  u anh Billy."  

Bình luận

Truyện đang đọc