CHIẾN THẦN THÁNH Y

“Cuối cùng anh ta vẫn tới.” Hoàng Phủ Ngọc nói nhỏ: "Cô cảm thấy anh ta có thể đỡ được cả một nhà họ Phạm sao?”  

Một hình bóng không tiếng động xuất hiện ở phía sau cô. Thân thể thướt tha mềm mại, một cái quần jean bó sát người ôm chặt đôi chân thon dài của cô ta. Cô ta buộc tóc đuôi ngựa, chính là cô gái ngày đó bảo vệ Hoàng Phủ Ngọc ở nhà họ Mộ Dung.  

Cô gái đó nói: “Rất khó.”  

Hoàng Phủ Ngọc không quay đầu lại, hỏi tiếp nói: “Nghe nói nhà họ Trình ở phía Nam xuất hiện đều vì anh ta, một thế gia võ đạo thêm anh ta nữa, chẳng lẽ còn đánh không lại nhà họ Phạm.”  

Cô gái kia nói ngắn gọn: “Trương Tĩnh Hoà, Phạm Nam Thiên!”  

“Đúng vậy. Tiểu Thiên Sư của núi Yên Tử thêm cả cao thủ tông sư top đầu, nhà họ Phạm như vậy sao có thể sánh ngang với thế gia võ đạo đứng đầu, ai có thể phản kháng lại ý chí của bọn họ.” Trên mặt Hoàng Phủ Ngọc lộ ra một ánh nhìn bi thương, nói: “Những chú dì trong nhà kia chỉ hận không thể gả tôi đến nhà họ Phạm đúng chứ, đến lúc đó bọn họ có thể tiếp quản tập đoàn Yên Hoà.”  

“Không nghĩ tới nhà họ Phạm lại che giấu bí mật lớn như vậy. Phạm Trùng đúng là người tài giỏi nhất của nhà họ Phạm, đây là muốn biến nhà họ Phạm trở thành một thế gia võ đạo.” Tiếng nói của Hoàng Phủ Ngọc càng thêm lạnh lùng.  

Lúc trước nhà họ Phạm tới cầu hôn nhà họ Hoàng Phủ, những người lớn tuổi bên trong nhà Hoàng Phủ không hề suy nghĩ đã ép Hoàng Phủ Ngọc tới mức không dám ngẩng đầu lên, muốn để ông cụ Hoàng Phủ đồng ý việc hôn nhân này, chỉ là bị ông cụ Hoàng Phủ ép xuống. Chờ tiệc mừng thọ hôm ấy, nhà họ Phạm hoàn toàn biểu hiện ra hết năng lực của mình. Đến lúc đó, chỉ sợ ông nội cô cũng không có biện pháp ngăn lại chuyện này.  

Cô gái bím tóc đuôi ngựa đứng ở phía sau định nói gì đó nhưng lại thôi, cô xuất thân từ thế gia võ đạo, tuy rằng không bằng nhà họ Trình hiển hách đã lâu, nhưng tin tức cũng biết rất rõ. Hành động của Đường Tuấn ở dân tộc người Mèo sớm đã truyền vào tai cô, chỉ là những việc này vẫn chưa chứng cứ gì, hơn nữa cô gái bím tóc đuôi ngựa cũng không tin.  

Hôm đó cô ở nhà họ Mộ Dung nhìn thấy Đường Tuấn, cảnh giới của người này cũng tương tự như cô, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, sao Đường Tuấn có thể đạt tới cái trình độ cao như vậy.  

“Cho dù võ đạo của anh ta tiến bộ nhanh như thế nào, trừ khi anh ta thật sự giống trong lời đồn, có được thực lực vượt qua cả thực lực Thần Hải, nếu không thể thay đổi không được thế cục. Chỉ là, anh ta có thể làm được như vậy không?” Cô gái tóc bím đuôi ngựa cúi đầu, trong lòng mình cũng đều không tin.  

"Hôn sự của Hoàng Phủ Ngọc tôi chỉ có thể tự mình làm chủ, Phạm Trùng, Đường Tuấn đều không phải là đối tượng phù hợp của tôi.” trong mắt của Hoàng Phủ Ngọc ánh lên tia kiên định, lẩm bẩm: “Hoàng Phủ Ngọc tôi coi trọng người đàn ông trong lòng phải có hoài bão, có khí phách mạnh mẽ như hổ.”  

Trong ánh mắt của cô gái tóc bím đuôi ngựa lộ ra chút bất ngờ, đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Ngọc thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình với người khác. Chỉ là trên đời này thật sự có loại người này sao?  

Thời gian ba ngày nháy mắt đã qua, nhà họ Mộc, nhà họ Phạm không có tiếp tục làm phiền Đường Tuấn. 

Bình luận

Truyện đang đọc