*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Tuấn và A Bảo xuống từ cái lỗ trong lồ ng người khổng lồ xương trắng, đường trên mặt đất cạnh hồ.
Họ quay đầu lại nhìn, vẫn có thể thấy dãy núi màu trắng vẫn cách đó không xa.
Đó là tầng tầng lớp lớp những ngọn núi xương trăng.
Linh hồn trong cây ở lớp ngoài cùng, khu giữa núi xương trắng và mặt hồ trước mắt.
Đường Tuấn hơi chấn động.
Đồng thời anh cảm nhận được hỗn độn thần văn càng ngày càng mãnh liệt, cảm xúc ấy chỉ về phía nơi hang động sâu thăm thẳm kia.
Lúc này, Đường Tuấn cũng do dự.
Anh có nên tiếp tục đi về phía trước hay không?
Lúc này trạng thái của anh kém đến cực điểm, nếu còn tiếp tục đi tiếp, tỷ lệ anh bỏ mạng rất lớn.
Lúc này tên người khổng lồ xương trắng quỳ rạp ra đất, dựa vào hành đồng này anh không thể dựa vào nó để xuống dưới được.
Anh nhìn về phía A Bảo, trong lòng thở dài.
Phía trước quá nguy hiểm, anh càng không muốn liên lụy đến nơi.
"Tên nhóc họ Đường, cậu không phải vẫn muốn đi tiếp sao."
A Bảo đón ánh mắt Đường Tuấn, nó không nhịn được mà hỏi.
Đường Tuấn khẽ gật đầu nói: "Tôi cảm nhận được gì đó trong hang động phía dưới kia."
A Bảo không nói gì rất lâu, cuối cùng nói phun ra một câu: "Cậu điên rồi sao?"
"Hắc hắc. Lại vẫn có người dám xông đến đây ư."
Ngay lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên.
Cơ thể của Đường Tuấn và A Bảo run lên, đồng thời bọn họ xoay người lại.
Một ông lão mặc một thân hắc bào, khuôn mặt già nua chậm rãi xuất hiện trước mắt hai người.
Trên người ông lão không hề tỏa ra chút khí nào, nhưng lão ta lại khiến cho người khác cảm thấy lão ta coi thường tất cả các sinh linh, giống như những người khác trước mắt lão ta chỉ là con kiến hôi mà lão ta tiện tay là có thể gi ết chết.
Tâm trạng của Đường Tuấn thay đổi thật nhanh, nói với giọng thất thanh: "Ông là Đại Ma Thần của Cổ Ma Tộc?"
Hai con mắt ông lão sáng lên, tóe ra hai luồng ô quang, cười nói: "Không sai."
Lão ta nhìn từ đầu đến chân Đường Tuấn nói: "Cậu chính là bác sĩ hướng dẫn mới của Diệt Ma Quân Đường Tuấn. Tôi không ngờ cậu có thể sống mà đến được tận nơi này, cậu thật sự khiến tôi giật mình đấy. Đám Huyết Thương Khuynh phế vật này lại không thể giết được cậu."
Đường Tuấn muốn di chuyển, nhưng anh lại phát hiện cơ thể mình không thể nhúc nhích nổi.