CHIẾN THẦN THÁNH Y

Cả tòa Bạch Long Thần Sơn đều chấn động như đang có một người vô hình khổng lồ lay động.  

Tư Không Tuyền, Trầm Thanh Đằng và Trì Mãn Đường sợ hãi muốn chết, lần đầu tiên họ chứng kiến được sự đáng sợ của căn nguyên nuốt chửng.  

“Không chỉ mỗi ông mới có căn nguyên nuốt chửng.”  

Mà đúng lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên bên tai họ.    

Ba người nhìn về phía Đường Tuấn, trong lòng có chút khó hiểu, nhưng ngay lập tức họ hiểu được.   

Chỉ thấy một vòng tròn đột nhiên xuất hiện trước người Đường Tuấn, một cỗ lực lượng không hề kém với lực miệng rồng. Lực hút của vòng tròn hình thành đối kháng.       

Ba người Tư Không Tuyền lúc này mới cảm giác dễ chịu một chút, nhưng sự rung động trong tâm trí lại càng sâu.       

Hóa ra Đường Tuấn cũng có thể thi triển ra căn nguyên nuốt chửng! Bạch Long Thần Quân vốn nắm chắc phần thắng, lúc này cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.        

Ông ta hét lớn: “Tại sao cậu cũng có căn nguyên nuốt chửng?”  

Vì muốn có được căn nguyên nuốt chứng mà ông ta suýt thì mất mạng. Ông ta vốn tưởng rằng mình là độc nhất nhưng không nghĩ tới Đường Tuấn, người mà ông ta chưa từng để vào mắt lại biết!  

“Không thể được, nhất định là giả!”  

Bạch Long Thần Quân nói: “Căn nguyên nuốt chửng là của tôi.”      

Ông ta cố gắng dùng toàn lực, muốn thôn phệ Đường Tuấn.      

Nhưng dù cố gắng thế nào thì ông ta cũng không có cách nào khiến Đường Tuấn di chuyển, hơn nữa, mấy người Tư Không Tuyền dưới sự che chở của Đường Tuấn cũng không bị ảnh hưởng.    

Nhưng Bạch Long Thần Sơn lại không may mắn như vậy.   

Dưới hai cỗ căn nguyên nuốt chửng đối kháng, Bạch Long Thần Sơn cao tới mấy ngàn trượng cũng bắt đầu sụp đổ.      

Sau khi Bạch Long Thần Sơn sụp đổ thì từng chút một bị nuốt vào trong miệng rồng của Bạch Long Thần Quân.       

Chỉ trong chốc lát, cả Bạch Long Thần Sơn đã bị Bạch Long Thần Quân nuốt vào trong bụng.   

Thân thể của ông ta bắt đầu trướng lớn, vòng eo tăng lên mấy vòng.    

Đường Tuấn nhìn bộ dáng Bạch Long Thần Quân lúc này, trong lòng khẽ động.       

Vòng tròn thần bí bay ra ngoài, cũng rơi vào trong bụng Bạch Long Thần Quân.    

“Ha ha ha. Chỉ tôi mới có thể nắm giữ căn nguyên nuốt chửng.”  

Bạch Long Thần Quân cười to.       

“Vậy sao?”  

Đường Tuấn cười nhạt.   

Dứt lời, tiếng cười của Bạch Long Thần Quân đột nhiên dừng lại.        

Ông ta cảm giác được khả năng căn nguyên nuốt chửng của mình đang dần biến mất.   

Không chỉ như thế tiểu thế giới trong cơ thể của ông ta cũng dần dần biến mất.  

“Không!” 

Bình luận

Truyện đang đọc