CHIẾN THẦN THÁNH Y

"Trương Bách Hiển, bảng Long Hổ này dựa vào cái gì mà nói là đã chiêu mộ được tất cả thiên tài? Bọn họ xếp hạng đã công bằng chưa, dựa vào căn cứ nào? Đại ca của tôi cũng là võ giả Chân Khí Cảnh trung kỳ, tại sao không xếp anh ấy vào trong bảng Long Hổ!"   

Bên cạnh có một chàng trai trẻ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tức giận bất bình nói. Đứng kế bên, đại ca của chàng trai nhướng mày, tuy cảm thấy giọng điệu của em trai mình không ổn lắm, nhưng trong lòng anh ta cũng có nghi vấn như vậy, nên không ngăn cản.   

Advertisement

Chàng trai đeo mắt kính gọng đen cũng chính là Trương Bách Hiển, cau mày, trầm giọng nói:   

"Muốn vào được bảng Long Hổ, cần thỏa mãn hai điều kiện, một là chưa quá bốn mươi tuổi."  

Advertisement

"Anh tôi năm nay mới ba mươi ba tuổi." Người kia lập tức nói tiếp.  

Nhưng câu nói tiếp theo của Trương Bách Hiển, lại ngay lập tức khiến cậu ta nghẹn lời:  

"Thứ hai, tu vi võ đạo nhất định phải đạt tới mức đại tông sư Chân Khí Cảnh!"  

Không chỉ có chàng trai trẻ kia, mà cả những người khác khi nghe đến câu này cũng có chút chấn động.  

Đại tông sư chân khí cảnh chưa qua bốn mươi tuổi mới có cơ hội vào bảng Long Hổ! Có thể thấy được bảng danh sách này hàm chứa bao nhiêu tinh túy. Có thể nói, bất cứ người nào trên bảng Long Hổ, cũng là hạt giống Thần Cảnh trong tương lai! Mà xếp hạng càng cao, gần như đều đã bước chân vào Thần Hải!  

"Ca, những tin tức này ngay cả chúng ta cũng không biết, tại sao Trương Bách Hiển này lại biết được chi tiết rõ ràng như vậy."   

Một cô gái trẻ đứng bên cạnh Đường Tuấn nhỏ giọng hỏi.  

Cô gái trẻ khoảng hai lăm hai sáu tuổi, ngoại hình thanh tú, điều bất ngờ là cường độ khí tức trên người cũng đạt tới Chân Khí Cảnh. Tuy vừa đột phá không lâu nên khí tức vẫn còn bất ổn, nhưng có thể đạt tới Chân Khí Cảnh ở độ tuổi này, cũng coi là một thiên tài.  

Cùng sánh vai với cô gái là một chàng trai trẻ, cậu ta nhỏ giọng nói:   

"Nghe nói Trương Bách Hiển có chút quan hệ với cục tình báo Nghịch Lân, biết được những việc này cũng không có gì lạ."  

Hai người này là một cặp anh em. Nam tên Chu Xuyên, nữ tên Chu Đan Ly. Ở trên đường, Đường Tuấn nhìn thấy một võ giả nội kình đang bắt nạt người bình thường, nên ra tay giáo huấn một chút. Vừa vặn đụng phải hai người bọn họ, Chu Xuyên tính cách sáng sủa, liền mời Đường Tuấn cùng đi đến Trảm Mã Đài.  

Khí tức của Đường Tuấn hầu như đã ẩn giấu hết vào bên trong, không có chút dao động chân khí nào được phóng ra ngoài. Vì không muốn gây chú ý quá sớm sẽ dẫn đến sự cố, anh còn cố tình làm chút thay đổi nhỏ trên ngoại hình. Với y thuật và võ đạo của Đường Tuấn, có thể tùy ý khống chế xương cốt toàn thân, thông qua việc thay đổi vị trí khớp xương để biến đổi tướng mạo thì cũng không có gì khó khăn.  

Trương Bách Hiển nói tiếp:   

"Nhưng mà, cho dù đã được xếp vào bảng Long Hổ, cũng có một số người không thể bước lên Trảm Mã Đài. Chỉ có Thiên Kiêu xếp ở 50 vị trí đầu trên bảng Long Hổ mới có thể bước lên Trảm Mã Đài!"  

Nói xong, anh ta nhìn về phía Chu Xuyên, cười nói:   

"Cậu chắc là người của Bát Cực, xếp thứ bốn mươi tám trên bảng Long Hổ, Chu Xuyên đúng không?"  

Chu Xuyên gật nhẹ đầu.  

"Tôi xếp thứ bốn mươi lăm. Nếu anh và tôi đều lên được Trảm Mã Đài, hy vọng sẽ có cơ hội hợp tác. Trên bảng Long Hổ, người của mấy gia tộc ẩn cư và tông môn quá nhiều, Long thiếu một mình thế đơn lực bạc, chúng ta nhất định phải đoàn kết lại, để về sau Long thiếu không còn nỗi lo nào nữa." Trương Bách Hiển nghiêm nghị nói.  

"Nhất định rồi." Chu Xuyên cũng đồng ý. 

Bình luận

Truyện đang đọc