CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Theo lời ông cụ Mộ Dung nói, bảy tám ngày trước, một người trẻ tuổi tên Vu Trấn Linh tới nhà họ Mộ Dung, dẫn Yến Đình Khôi đi. Vốn cho là chuyện này cứ chấm dứt như vậy. Không nghĩ tới nửa ngày trước, cơ thể Mộ Dung Lan đột nhiên bị khó chịu, lúc đó Ngô Trí Khải ở nhà họ Mộ Dung cũng nhận ra có người để lại thuật bà mo trong người Mộ Dung Lan, cùng mộ Dung Gia thương lượng một chút, Ngô Trí Khải lập tức dẫn cô ấy tới Trảm Mã Đài, muốn tìm Vu Trấn Linh giải trừ thuật bà mo.   

Advertisement

“Là Vu Trấn Linh động tay?” Giọng điệu của Đường Tuấn trầm thấp, sát ý không thể kiềm chế.   

“Ngô Trí Khải phái ông qua đây nói như thế à. Ông ta nói thuật bà mo trong người tiểu Lan là đại khí chính thống, chỉ có huyết mạch Vu Môn chính thống mới có tư cách tu hành.” Ông cụ Mộ Dung dừng một chút, hỏi: “Đường Tuấn, Vu Môn rốt cuộc là thứ gì? Bọn họ tại sao muốn động thủ với tiểu Lan?”  

Advertisement

Đường Tuấn an ủi ông cụ vài câu, còn Vu Môn và những thứ khác, anh không giải thích nhiều.   

Chờ cúp điện thoại, trong mắt Đường Tuấn hiện ra sát ý ngưng tụ thực chất, tinh thần sục sôi phun trào, giống như hỗn độn sụp đổ, cảnh tượng tận thế trời đất treo ngược.  

Chuyện anh không muốn thấy nhất sự cuối cùng cũng xảy ra.  

Trước đây bởi vì chính mình, nhà họ Trình suýt chút nữa lọt vào thảm cảnh diệt môn!  

Mà bây giờ, Mộ Dung Lan bởi vì mình mà trúng phải thuật bà mo.   

“Vu! Trấn! Linh!”  

Ba chữ, phát ra từ miệng Đường Tuấn, mang theo hơi lạnh thấu xương. Giờ phút này, Đường Tuấn hạ quyết tâm phải giết Vu Trấn Linh.   

Trảm Mã Đài ở gần Bắc Giang, là một bí cảnh cậu Long phát hiện lúc tuổi còn trẻ. Vốn dĩ âm thầm không danh tiếng, được xem như bị nơi bồi dưỡng thành viên của Nghịch Luân, cũng không có bao nhiêu người biết. Nhưng bây giờ thì khác, từ lúc cậu Long mời gọi đệ tử truyền nhân của các thế gia và tông môn ẩn thế, Trảm Mã Đài trở thành tiêu điểm của vô số người.  

Người đời, thế gia và tông môn ẩn thế, còn có Vu Môn thần bí.   

Thiên địa sắp biến đổi, ba nơi này lộ ra vô số thiên tài. Mà đại hội ở Trảm Mã Đài lần này, chính là lúc để những truyền nhân thiên tài này tranh phong, ganh đua cao thấp. Ở thế tục ngoại trừ cậu Long ra, còn có những thiên tài khác, cũng từ các nơi lao tới Trảm Mã Đài, chứng kiến cuộc thịnh hội này. Ví dụ như Mục Văn Phong của Cổ Hồng Lĩnh, Trương Tĩnh Hòa và Tạ Phù Diệu của núi Yên Tử, nghe nói còn có hòa thượng câm đột phá thần hải không lâu, dường như tất cả thiên kiêu nước Việt Nam đương thời đều tề tụ.  

Ai có thể đàn áp quần hùng trong thịnh hội nơi này, đoạt được đệ nhất, chính là vô địch trong cùng thế hệ không thể tranh cãi!   

“Mặt mũi cậu Long thật lớn, lần này Nghịch Luân vì đại hội Trảm Mã Đài, cố ý tung ra bang Yên Thế, xếp hạng thiên tài xuất hiện trong khoảng thời gian gần đây. Xếp hạng càng lên trên, thực lực lại càng mạnh.” Đường Tuấn một mình đi trong rừng sâu, dọc đường còn có rất nhiều võ giả đồng hành. Có một số con đường linh hoạt, chia sẻ một chút tin tức với mọi người. 

Đường Tuấn ở một bên, yên lặng lắng nghe. Mặc dù Đường Tuấn rất muốn nhảy ngay lên Trảm Mã Đài đại khai sát giới một trận, nhưng dù sao anh cũng là người mới đến, không quá quen thuộc với những đối thủ này, bây giờ nhân dịp tìm hiểu một chút về bọn họ cũng được, đến lúc phải đối mặt cũng tự tin thêm được mấy phần.  

Bình luận

Truyện đang đọc